Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trông có vẻ cực kỳ nhãn nhã, thoải mái!

Mọi người nghệt mặt ra, Chung Viêm, lại càng ngơ ngác, đồng tử đột nhiên co rụt, hoàn toàn không thể tin nổi!___________________________

Hắn ta lại ngưng tụ linh khí theo bản năng, muốn lấy tay ra!

Gân xanh nối đầy trên tay, không gian xung quanh không ngừng rung động.

Thế nhưng, dù hán ta gia tăng bao nhiêu sức mạnh, thì nẳm đấm đó vẫn như đang đánh vào miếng bông, chẳng thể tạo nổi chút gọn sóng!

“Anh vừa mới ăn phân đấy hả? Vừa mới xuất hiện mà cái miệng đã thối vậy rồi? Lẽ ra tôi đã định tha cho anh một mạng, nhưng chính anh lại tìm đường chết!”

Anh mắt Trần Đức rét run.

Dù cả đời anh chưa từng được gặp mẹ ruột của mình, nhưng anh nhất quyết không cho phép bà bị người khác sỉ nhục như thế!

Vừa nói xong, Trần Đức đã nhẹ nhàng xoay cổ tay.

Sau đó.

Cánh tay Chung Viêm chẳng khác gì cái áo bị cuộn lại đế vât nước, sau khi cuộn đến một giới hạn nhất định thì da thịt nổ tung, kinh mạch đẵ đứt, máu

tươi như mưa bắn ra bổn phía.

“Rắc rắc rắc rắc!”

Tiếng xương cốt đứt đoạn và vỡ vụn vang lên, cả cánh tay của hẳn ta đã bị Trần Đức trực tiếp vặn nát!

Chợt, tay kia của Trần Đức như khúc côn vung lên, tát mạnh vào má Chung Viêm!

“A!”

Nửa bên mặt Chung Viêm đã biến dạng, méo mó, cái răng dính máu văng ra khỏi miệng, hắn ta phát ra tiếng kêu thảm thiết.

Tất cả mọi thứ diễn ra rất nhanh, chỉ trong hai ba giây, mấy chục ngàn người trong thiên điện trông thấy cảnh tượng đó thì kinh ngạc đến mức không thế kinh ngạc hơn!

Trong đó có cả những cao thủ Thần Tôn hà họ ưng…

vẫn nhớ hai tháng trước, Trần Đức chỉ mới tới cảnh giới Thông Thần mà thôi. Vậy mà thời gian mới trôi qua bao lâu, anh… Anh đã có thế thoải mái đánh giết Chung Viêm cảnh giới Thần Tôn bảy mươi ba giai rồi?

Má nó!

Đó là tốc độ tu luyện gì? Tốc độ tên lửa hả!

Cùng lúc đó, cánh tay bị Trần Đức vặn nát cũng tung một quyền, gào thét lao về phía đầu Chung Viêm.

“Cậu dám!”

Hác Hách Đường hét lớn, sau đó, ông ta giơ tay lên, không hề suy nghĩ, tung một đòn về phía nắm đấm của Trần Đức!

Nửa giây sau, hai nắm đấm đã đối diện nhau!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK