Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Võ kỹ Hoàng giai!

Khoảnh khắc ấy, tất cả mọi người đều giật mình kinh ngạc không thôi. Kế cả cao thủ như Liễu Tông Nguyên cũng lạnh toát sống lưng.

Vân Tiêu Giới quả nhiên là Vân Tiêu Giới!

Vừa ra tay đã là võ kỹ Hoàng giai khủng bố có một không hai ở Côn Luân Hư!

Vả lại, còn là võ kỹ Hoàng giai cao cấp!

E rang, chỉ bằng một chiêu ấy thôi đã vô địch trong Côn Luân Hư, không ai có thế đón đỡ rồi!

Giờ phút này, mọi người mới thật sự hiếu được sự chênh lệch giữa Vân Tiêu Giới và Côn Luân Hư!

Y như trên trờỉ và dưới đất vậy!

“Ầm, ầm, ầm!1′

Một quyền vô địch như muốn nghiền nát mọi thứ được Kim Hoa thi triển ra, đất trời biến sắc, cả không gian tràn ngập quyền ý bá đạo!

Nắm tay linh hoạt tỏa ra ánh sáng chói mắt bao phủ toàn bộ không gian.

Một quyền này, hoàn toàn không thế né! Càng

không thể trốn thoát!

“Không!”, Đạm Đài Nguyệt sợ hãi hét lên, không chút suy nghĩ liều mạng xông về phía Trần Đức.

“Xong rồi!”, sắc mặt Liều Tông Nguyên lập tức sa sầm, trông hết sức khó coi, theo ông ta, lần này Trần Đức chết chắc rồi!

Tuy, nếu trước khi Trần Bát Hoang bị người khác giết mà không làm ông ta tự bạo thì Huyết Chú sẽ tự động giải. Nhưng, Liều Tông Nguyên vẳn không muốn anh cứ thế chết đi. Lẽ nào, lúc ấy ông ta làm người hầu cho Trần Bát Hoang là vì sợ hãi sao?

Đúng vậy!

Nhưng… ông ta càng hy vọng có thể chứng kiến Trần Bát Hoang trưởng thành và đi theo bên cạnh anh cùng nhau lớn mạnh.

Ông ta nhìn trúng tiềm năng siêu khủng bố và yêu nghiệt của anh!

Song giờ đây, đối mặt với một quyền của Kim Hoa, Trần Bát Hoang hoàn toàn không thế né kịp, Liêu Tông Nguyên cũng tự nhân nếu là mình thì cũng sẽ tan xương nát thịt dưới một chiêu ấy thôi.

Tư Mã Ôn kích động đến nỗi run rấy, mặt mày

đỏ bừng, tàn nhẫn nói: “Con ơi, con đã thấy chưa, cậu ta sẽ lập tức xuống gặp con thôi”.

Ngay khi Tư Mã ôn đang vô cùng mong đợi Trần Đức tan xương nát thịt, hóa thành một đống máu loãng và tất cả mọi người cũng nghĩ anh chẳc sẽ chết thì…

“Cút!”, Trần Bát Hoang vẫn im lặng không nói câu nào chợt hét lên.

Theo một chữ ấy vang lên, nằm tay bá đạo như muốn phá hủy đất trời, nghiền nát, xóa số mọi thứ của Kim Hoa bổng dưng ngừng lại!

Giống như cả thời gian và không gian cũng đọng lại!

Nắm tay chí cách đầu Trần Bát Hoang chưa đến 5cm, nhưng lại cứ thế ngừng lại, không chút nhúc nhích!

“Có chuyên gì thế?”, Tư Mã ôn kinh ngạc, khó hiếu nhìn chằm chằm Kim Hoa.

Hẳn ta đang hùng hổ tràn ngập sát khí như vậy, thế sao lại bỗng nhiên dừng lại?

Không những ông ta mà tất cả mọi người cũng ngơ ngác, hoàn toàn không hiếu, cũng chẳng thể nhận ra đã xảy ra chuyện gì. Ngay cả Chung Phi Vũ

vẫn im lặng cũng hơi khó hiếu, nhíu mày nói:

“Kim Hoa, cậu sao thể, sao còn chưa ra tay!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK