Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ba luồng sáng đó bay về phía Trần Đức với tốc độ sét đánh không kịp che tai, một đòn đó muốn né cũng không được.

Thế nhưng…

Vào thời khác này.

“Vốn sinh ra từ cùng một gốc rễ, tại sao phải tàn sát lẫn nhau. Thiện tai, thiện tai”.

Đột nhiên một giọng nói từ hư không mang theo Phạn âm vang lẽn, ba luồng sáng đó bỗng chốc dừng lại, lơ lửng giữa không trung.

Đồng thời, một cơn gió nhẹ thổi qua vực Thiếm Điện, sát khí xuất hiện từ trận chém giết cúa bọn Trần Đức ở vực Thiểm Điện đều tan thành mây khói.

Ba luồng sáng sắc nhọn dừng lại giữa không trung, tuy mũi ngọn vẫn nhắm thẳng vào Trần Đức, nhưng lại giống như đoạn phim bị bấm dừng vậy, không thế di chuyến thêm nứa tấc.

‘Thiện tai. thiện tai”.

Cùng với cơn gió nổi lên, là thanh âm tiếng Phạn vang vọng.

Mọi người đều quay đầu về hướng Tây, lại trông thấy Phật quang hiện lên ớ hướng đó.

Dù không chói mẳt bằng Canh Kim Bất Diệt Thế của Trần Tử Phi, nhưng cũng tạo nên khí chất riêng.

Bên tàn nhẫn bẽn hiền hòa, bẽn giết bên sinh, hoàn toàn đối lập.

Bên trong Phật quang đó, một hòa thượng áo trắng cầm phật châu bước qua hư không đi tới.

Hòa thượng đó trông khoảng hơn hai mươi tuổi, không rõ tuối thật là bao nhiêu, nhưng dáng vé trông còn trẻ hơn cả Trần Đức vài tuổi.

Cảm nhận được Phật pháp vô biên, Trần Đức

lập tức liên tưởng đến thân phận của người bước ra từ trong Phật quang.

Đó chính là người được nhắc tới trong không gian Đại Thiên, được xem là thánh nhân sẽ trớ thành Phật Đà của Phật gia trong tương lai, Thích Thiện.

“Đây chính là Vị Lai Phật hả?”

Trân Đức thầm nghĩ trong lòng: “Đại Thiên Thế Giới đúng là cao thủ như mây”.

Danh tiếng của Thích Thiện, không chỉ mình Trần Đức nghe được mà nó còn như sấm bên tai những người trẽn đảo Khốn Long. Tu vi của hán là cảnh giới Thiên Nguyên, thấp hơn Trần Tử Phi một bậc, nhưng danh tiếng lại không hề thua kém người ta chút nào.

Đầu tiên là Trần Võ Si, sau đó là Trân Tử Phi, bây giờ cả Thích Thiện cũng xuất hiện rồi!

Xem ra hôm nay vực Thiểm Điện này sẽ được ghi vảo sử sách của Đại Thiên Thế Giới!

Chỉ trong thoáng chốc, Thích Thiện đã đi tới trước mặt mọi người, như một vị thánh giáng trần, không nhiễm một hạt bụi.

Mọi người đêu giật mình, nhưng Trần Tử Phi

vẫn hung hăng như trước.

‘Thích Thiện, nhà họ Trần tôi không liên quan gì đến Phật gia các người, anh làm thế là có ý gì?”

Trần Tứ Phi nhìn ba luồng kiếm quang bị Thích Thiện dùng nguyên khí giữ lại giữa không trung.

Thích Thiện thì chỉ mỉm cười, phất ống tay áo một cái, ba luồng kiếm quang hóa thành mây khói.

Hành động đó đã chọc giận Trần Tử Phi. Hắn ta trợn trâng mắt, nghiến răng ken két, móng tay đâm sâu vào lòng bàn tay.

‘Thích Thiện, anh muốn chết không?”

“A Di Đà Phật”.

Hai tay Thích Thiện tạo thành hình chữ thập, thái độ thành kính: “Tiểu tăng cũng không có ý định trở thành kẻ thù của ai, chí mong các vị có thế bỏ thanh đao xuống, hành thiện tích đức”.

“Hừ!”

Trần Tử Phi mâng: “ở Đại Thiên Thế Giới này, nhà họ Trần muốn giết ai không đến lượt người khác ngăn cản!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK