Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong suốt quá trình đó, thanh niên khoác trường bào màu xám tro chẳng hề có hành động gì, vẫn hờ hững và lạnh nhạt đứng đó không lên tiếng, mãi đến khi mọi người quỳ xuống, hắn ta mới bắt

đầu nhấc chân lên.

Khoảng cách mấy mét, chỉ mới ba bước chân thôi hán ta đã đứng trước mặt Đệ Ngũ Vệ Đông, mặt đất co rút lại, nhưng chẳng hề có cảm giác kỳ lạ gì.

Hân ta khẽ cúi đầu, nhìn xuống Đệ Ngũ Vệ Đông.

Chí một ánh mẵt thôi, Đệ Ngũ Vệ Đông đã vã hết mồ hôi lạnh, đồng tử co rút lại, lòng thầm căng thắng đến cực điếm.

‘Tên tôi là Trình Lực, bắt đầu từ giờ phút này, các người chính là người hầu kẻ hạ của tôi”.

Trình Lực nói hết sức bình tĩnh, không phải là câu hỏi, cũng không phải là xin ý kiến, chẳng hề ra lệnh, cứ như là… Cứ như tộc Đệ Ngũ đã là người hầu của mình lâu rồi vậy!

Đệ Ngũ Chiến Trần cắn răng, đột nhiên ngẩng đầu: “Cậu…”

“Đùng!”

Ông ta chỉ mới thốt ra đúng một chữ, thì đã bất ngờ nổ tung, hóa thành một vầng mây máu, lan tòa trong không khí kèm theo mùi máu tươi gay mũi.

Đệ Ngũ Chiến Trần, chết!

Chết ngay trong nháy mắt, không hề chần chừ một chút nào!

Ông ta chết…

Là vì có ý định phản kháng hắn ta!

Chẳng còn gì nữa!

Bầu không khí chìm vào sự im lặng đến lạ thường, có chút quái dị, ngay cả tiếng chim hót hay tiếng gió thổi cũng không nghe thấy. Chỉ có sự yên tĩnh.

Tâm trạng nghiêm túc cúa mọi người bổng chốc bị bao trùm bôi sự lo lắng và sợ hãi.

Đệ Ngũ Vệ Đông, Đệ Ngũ Nhạc Hoa đều lạnh sống lưng, run rẩy. Đệ Ngũ Chiến Trần đã chết rồi, sao bọn họ dám phản kháng nữa đây? Hai người quỳ dưới mặt đất, cúi gằm đầu xuống, chẳng dám nói một lời nào.

“Các người quay vào trong chuẩn bị, sáng mai tất cả đều theo tôi đến cấm khu Tây Hải!”

Trình Lực đưa ra một mệnh lệnh, tiện thể đi về phía cung điện khống lồ và nguy nga nhất.

“Rõ thưa cậu Trình!’

Sau lưng, Đệ Ngũ Vệ Đông run rẩy dập đầu đáp.

Ông ta chẳng dám ngậm miệng không chịu trả lời, lại càng không dám phản kháng.

Đệ Ngũ Chiến Trần chính là vết xe đổ!

Trẽn dưới tộc Đệ Ngũ chìm trong bầu không khí hết sức nặng nề.

Trình Lực đi khoảng chừng mười phút, áp lực trên người họ mới dần tan đi, mọi người thả lỏng cơ thể, khi lấy lại tinh than mới phát hiện, không biết từ khi nào lưng đã thấm đẫm mồ hôỉ lạnh.

Đệ Ngũ Nhạc Hoa và Đệ Ngũ Vệ Đông liếc nhìn nhau, đều nhìn thấy sự sợ hãi và run rẩy nằm sâu trong đôi mắt già nua của đối phương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK