Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vạn Cửu Khung hưng phấn.

Ba mươi triệu cân nguyên thạch thượng phẩm, Trần Bát Hoang muốn ném tiền đi ư!

Lập tức, ông ta đồng ý! Sau đó, Trần Đức lại lướt nhìn những người khác: “Vẫn câu nói đó, phần đánh cược của tôi, năm trăm triệu nguyên thạch thượng phẩm, tất cả những người tham gia đánh cược, trong khoảng năm trăm triệu này đều

được!”

Lời của Trần Đức giống như ném bom xuống nước, lập tức bùng lên làn sóng lớn, võ giả xung quanh đều sôi sục!

“Tên nhóc này thật điên cuồng, hoàn toàn là tặng nguyên thạch đi, ha ha!”

“Đúng thế, ngu ngốc!”

“Đi thôi, đi làm nhân chứng thôi, mau lên, còn không đi, chốc nữa vượt quá năm trăm triệu thì không tham gia được đâu!”

Sau đó, trong Thiên Tự Các, hàng ngàn tu sĩ tranh nhau đến chỗ ông lão họ Triệu đăng ký làm nhân chứng, ông lão họ Triệu bận không xuể, lại gọi mấy

người ghi chép!”

“Tôi, Lý Hắc Nhất, cược hai trăm ngàn cân nguyên thạch thượng phẩm!”

“Lão phu Tiền Dược Tôn, năm trăm ngàn cân nguyên thạch thượng phẩm!”

“Tôn Tài Vọng, một triệu năm trăm ngàn cân!”

Tinh hình bên này nhanh chóng được truyền đi khắp nơi, rất nhiều người tìm hiểu tình hình xong, nghĩ cũng không nghĩ, lập tức đăng ký.

Năm trăm triệu cân nguyên thạch thượng phẩm, con số này giống như một chiếc bánh gato đợi mọi người đến chia cắt, thậm chí có người không biết xấu hổ, trực tiếp xen hàng, đánh cược tất cả nguyên thạch trên người.

Trần Đức yên lặng đứng nhìn, bề ngoài bình tĩnh, thực chất trong lòng đã vui như nở hoa.

Năm trăm triệu đấy!

Nhiều nguyên thạch thượng phẩm như vậy, đủ để anh bố trí khá nhiều trận pháp, đủ để anh hấp thụ rất lâu đấy?

“Tào các chủ, ông không tham gia à?”, Trần Đức cười nhìn sang Tào Nam Thiên ở một bên.

“Không không, ha ha…”, Tào Nam Thiên cười ngài ngại: “Cậu Trần, tôi không thích trò này, tôi xem là được, xem là được”.

Ông ta dám cược không?

Không dám!

ồng ta đã tìm hiểu qua về thủ đoạn của Trần Bát Hoang, ông ta cũng đã điều tra toàn bộ lý lịch và sự việc từ sau khi người này xuất hiện, người này cũng không giống kẻ làm chuyện ngu ngốc, hoặc là nói… nếu anh ngốc thật, thì đã chết khi bị nhốt trên đảo Khốn Long rồi, có thế sống đến hôm nay không?

Nếu ai coi anh là kẻ ngốc, ha ha…

Tào Nam Thiên nhìn từng hàng người đến đăng ký đợi làm chứng đó, cười trên nỗi đau của người khác hai cái.

Trực giác nói với ông ta, sau đây sẽ có kịch hay để xem.

“Ầy…”, Hồn Châu lại thở dài, buồn bã âu sầu, nhân lúc người khác đi đăng ký, ông ta đến trước Trần Đức: “Cậu Trần, lão phu trả cậu quả Huyết Ngọc Tử Hải này”.

“ừm?”

Trần Đức hơi kinh ngạc: “ông Hồn, ông làm gì vậy?”

“Lão phu không xứng với quả Huyết Ngọc Tử Hải này, cũng có thể nói, không có duyên với nó”, Hồn Châu lắc đầu, đầy tiếc nuối.

“Ông Hồn, ông cảm thấy tôi quá bốc đồng, không muốn qua lại nhiều với tôi phải không?”, Trần Đức hỏi.

Hồn Châu trầm mặc một lúc, gật

đầu.

Ông ta thực sự cảm thấy Trần Bát Hoang quá bốc đồng.

Đâu chỉ là bốc đồng, biết rõ sẽ thua, mà vẫn đánh cược, loại người ham mê đánh cược như này, không thể quá quen thân, người tu hành có đại đạo ràng buộc, có nhân quả tuần hoàn, vả lại Hồn Châu cũng có lập trường của mình, ông ta thà sống ít đi mấy vạn năm, cũng không muốn qua lại tiếp xúc nhiều với loại người này.

Trần Đức thấy ông ta gật đầu, lại có vài phần xúc động.

Mặc dù mạng sống sắp chấm dứt, đứng trước tuổi già, đứng trước cái chết, vẫn có thể kiềm chế được trước sức hấp dẫn của quả Huyết Ngọc Tử Hải, tính cách này, đạo đức này, cũng khá hiếm thấy ở thế giới đại thiên, và cả Vân Tiêu Giới.

“Ồng Hồn, ông không cần vội, cứ đợi đã”, Trần Đức nói: “Đợi đến cuối cùng, ông sẽ hiểu là chuyện gì”.

Hồn Châu cười khổ.

Đợi đến cuối cùng?

Đợi đến cuối cùng, chẳng lẽ còn có thể có niềm vui bất ngờ gì?

Đánh cược với Vạn cửu Khung, có lẽ có một phần vạn vạn cơ hội, may mắn thắng một trận, nhưng anh đánh cược cùng lúc với mấy ngàn người, thậm chí hàng vạn người Thiên Tự Các, làm sao thẳng nổi? Có thể có kiểu may mắn nghịch thiên như này không?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK