Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thế nên, khi biết anh có một trận chiến với Nghiêm Hoa đã chạy đến quan sát.

Thậm chí, còn dần theo đệ tử đắc ý nhất cả đời này của ông ta là Diêu Mộng Vũ!

“Nếu không cứu anh ta, anh ta sẽ phải trả một cái giá đắt vì sự kiêu ngạo của mình đó”, Diêu Mộng Vũ nhàn nhạt nói, trong mắt cũng lộ ra chút không hài lòng với vị sư đệ tương lai cùng một sư phụ này của mình.

Anh ta thật là ngông cuồng và kiêu ngạo!

Đối mặt với một Nghiêm Hoa có cảnh giới cao hơn mình cả 10 giai còn kiêu ngạo như vậy, hoàn toàn chính là chán sống.

Tỉnh cách ấy, dù cò đi nội viện làm đệ tử của cổ

Lục Đạo cũng không sống được mấy ngày.

Phải biết rằng, mấy tên trong nội viện kia tên này còn kiêu ngạo và ngông cuồng hơn tên khác.

Chỉ là, bọn họ có bản lĩnh và vốn liếng để ngông cuồng!

Còn Trần Bát Hoang thì sao?

Tâm tính kiểu đó cũng không biết ruốt cuộc Cố Lục Đạo nhìn trúng anh ta ở điểm nào.

“Có lẽ”, Cổ Lục Đạo không tỏ ý kiến, dựa vào thực lực Thần Tôn ngũ giai của Trần Bát Hoang đúng là không thể nào đỡ được kiếm Thiên Ma.

Nhưng mà, đừng quên trong thức hải của cậu ta còn có một người khác.

Một người khiến cho Cổ Lục Đạo ông ta cũng không đoán ra được hay nhìn thấu.

Có người đó thì chắc hẳn Trần Bát Hoang sẽ không xảy ra chuyện.

Huống chi, Cổ Lục Đạo còn định giành trước giúp đỡ Trần Bát Hoang trước khi người sống nhờ trong thức hải cậu ta ra tay.

Sau đó, lại xuôi nước đấy thuyền nhận cậu ta

làm đệ tử.

Bên cạnh Võ Nhai, tất cá mọi thứ đều mất đi ánh sáng, ánh mắt mọi người đều đố dồn lên người Nghiêm Hoa.

“Ầm!”

Áo của Nghiêm Hoa bỗng nố tung, rõ ràng có thế thấy được, trên ngực hắn có một cái dấu ấn màu đen giống như đầu lâu. Theo hắn không ngừng súc thế, súc thế, lại súc thế, dấu ấn đầu lâu bắt đầu vặn vẹo rồi lan rộng ra!

Chưa đến 10 giây, trên người Nghiêm Hoa đã phú kín dấu ấn đó!

“Trần Bát Hoang, mày, có thế đi chết được rồi!”

Nghiêm Hoa lại mớ miệng, giọng nói cúa hắn cũng thay đổi giống như đến từ địa ngục khiến người ta cám thấy ớn lạnh.

Hân vừa nói xong, sau đó bèn di chuyến!

Lần này, Nghiêm Hoa không dám lơ là, vốn dĩ kiếm Thiên Ma có thế tấn công từ xa, nhưng hắn lại nháy lên, thoáng chốc đã xuất hiện bên cạnh Trần Đức!

Cánh tượng ấy khiến mọi người cạn lời.__

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK