Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thần Tôn cửu trọng, một một trọng đều được chia nhỏ thành chín giai!

Tống cộng tám mươi mốt giai!

Chỉ cần một thần tỏn nhất giai thôi cũng đủ để thoải mái giết võ giá cảnh giới Thông Thần cửu trọng đỉnh phong!

Đó chính là sự khủng bố của Thần Tôn!

Mỗi một chữ thần, chữ tôn đều thể hiện được khí thế mạnh mẽ của nó!

ưng Thương, đứa con thứ mười bốn của nhà họ ưng, năm đó hai mươi sáu tuổi đã đạt tới cảnh giới

-1-1

Thần Tôn ba mươi sáu giai!

Trong cả hoàng thành này, số thanh niên có thế vượt qua hắn chỉ đếm được trên đầu ngón tay.

“Thần Tôn ba mươi sáu giai đúng là không tệ…”, nghe nói đến cảnh giới đó, Trần Đức cũng không cảm thấy kinh ngạc lẳm, vẫn bình tĩnh.

“Không tệ hả? Chỉ là không tệ thôi ư, Trần Bát Hoang, với cảnh giới của anh, một bàn tay của anh ta là đủ để nghiền nát một trăm kẻ như anh rồi đấy”.

Tô Lăng Tuyết hừ hừ nói: “Tỏi không biết tại sao Vân Tiêu Giới nhiều anh tài tuấn kiệt như thế mà chị Thanh Vũ không thích, lại cố tình thích anh”.

Thần Tôn ba mươi sáu giai mạnh lắm hả?

Trần Đức từ chối cho ý kiến, anh không quan tâm đến Ưng Thương, chí muốn biết tình trạng của Ưng Thanh Vũ: “Bố mẹ Thanh Vũ mặc cho bọn họ làm xằng làm bậy như thế hả?”

“Bọn họ không muốn, nhưng tình trạng của chị Thanh Vũ ngày càng không ổn, chưa tới mười ngày nữa sẽ hoàn toàn hóa thành dã thú nhất tính người, đến lúc đó, chị ấy chắc chắn sẽ phải chết”, Tô Lăng Tuyết liếc Trần Đức trắng cả mẳt, bất đắc đĩ nói.

“Anh từ địa cầu đến nên chắc sẽ không hiểu

được sự tàn nhẫn của Vén Tiêu Giới, nhất là những gia tộc lớn nhà nhà họ Ưng, tất cả mọi chuyện đều phải đặt gia tộc lên đầu, cha mẹ chị Thanh Vũ hay ông nội chị ấy chỉ là một cây không thể chống vững cả nhà, phản kháng không có tác dụng”.

“Địa lao nhà họ Ưng ớ đâu? Có thể dẳn tôi tới đó không?”, chân mày Trần Đức nhíu mày.

Giờ phút này.

Sát ý liên tục dội ngược trong lòng anh, Trần Đức uống hết ngụm rượu này đến ngụm rượu khác để cố gắng giữ bình tĩnh!

“Anh muốn xông vào địa lao hả? Tỏi khuyên anh nên tiết kiệm sức lức của mình đi, với sức mạnh của anh, vào nơi nhà họ Ưng giam giữ chị Thanh Vũ cũng chí tìm đường chết mà thôi”.

Tô Lăng Tuyết có thế nhìn thấy ưng Thanh Vũ đều do bố cô ta đang luyện đan cho ưng Thanh Vũ, mỗi tuần đều sẽ mang đan dược vào, đế ưng Thanh Vũ ổn định thần hồn, không sa đọa quá sớm!

Chỉ là.

Tác dụng của đan dược có hạn, liên tục sử dụng trong một khoảng giới gian ngắn thôi, thuốc sẽ nhanh chóng bị dung nạp, cuối cùng là mất đi hiệu lực!

“Địa lao được canh gác tầng tầng lớp lớp, đừng nói là anh, dù có là Thần Vương cũng không thế vào đó mà thần không biết quỷ không hay, một khi bị phát hiện, một võ giá như anh hoàn toàn không thế chắp cánh bay thoát khỏi đó được”.

Tuy Tô Lăng Tuyết đang mỉm cười, nhưng nói đến chuyện quan trọng thì lại cực kỳ nghiêm túc.

“Trần Bát Hoang, tôi không trông chờ vào anh để cứu chị Thanh Vũ, dù anh có thể cứu chị ấy ra thỉ cũng không thế ngần không cho chị ấy mất đi ý thức, chìm vào bóng tối”.

‘Tóm lại, anh có thế đến cố quốc Vô Cương, có thể đối đầu với Diệp Dao vì chị Thanh Vũ là đã dũng cảm lắm rồi”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK