“Những ngày tiếp theo, Tử Hàm sẽ giao cho các em chăm sóc, anh phải rời đi”.
Trần Đức có chút không lỡ nhưng vản phải rời đi.
Đầu tiên, anh cần phải nâng cao thực lực cúa mình.
Thứ hai, nếu anh còn ở lại đây, hòn đảo này sẽ bị mưa lụt nhấn chìm hoàn toàn.
Sau khi chia tay năm người phụ nữ của mình, anh đi cùng với nhị viện trướng ngồi trên Linh Châu, trở về thành Thông Thiên, phá vỡ hư không, không ngừng lao về học viện Thánh Phong.
Sau khi Trần Đức rời đi, Hoa Hạ đã bình yên trở lại, nhưng trên mạng xuất hiện nhiều bài đăng về đĩa bay và việc vượt qua hoạn nạn của đất nước.
Có điều.
Những bài viết này không lâu sau đã biến mất không một dấu vết.
Đã gần sáu ngày kế từ khi Trần Đức và Lâm Chi Tâm trở về học viện Thánh Phong.
Ngay từ ngày Trần Đức đến thế tục, Bí cảnh Đại Thiên đã khởi động, hàng ngàn thần tôn võ giả đã bước vào đó tìm kiếm cơ hội và đột phá.
Khi Trần Đức quay trở lại, Bí cảnh Đại Thiên đã bị đóng lại và không thể vào đó được nữa, mặc dù Trần Đức đã dự liệu được điều này nhưng cũng có chút thất vọng.
“Không sao, lần này không được thì chờ thêm 3 năm nữa”.
Cố Lục Đạo mỉm cười an ủi: “Ba năm không là gì với tu giả cả, hơn nữa cho dù có tiến vào, cũng chưa chắc đã đột phá đến cảnh giới Thần Vương”.
“Con…”
Trần Đức đang định nói gì đó thì trong thức hải, Lỉnh Lung đột nhiên nói: “Bỏ lỡ Bí Cảnh Đại Thiên cũng không sao, nói với Cổ Lục Đạo, anh muốn đến núi Vạn Long”.
Trần Đức đang định nói gì thì Linh Lung trong thức hái bống nói: “Lỡ mất Đại Thiên Bí cảnh cũng không sao, nói cho Cổ Lục Đạo là anh muốn đi núi Vạn Long”.
Núi Vạn Long?
Trần Đức kinh ngạc, cái núi đang nhốt em trai của lão tổ học viện Thánh Phong ư?
Chẳng phải chổ đó rất nguy hiếm hả?
Không đợi Trần Đức hỏi, Linh Lung đã nói: “Tin tôi đi, giờ anh đã có tư cách bước vào núi Vạn Long. Huống chi, còn có chị đây, anh sẽ không xảy ra chuyện gì đâu”.
“Được!”
Trong mắt Trần Đức toát ra vẻ phấn khích nói: “Sư tôn, con muốn đến núi Vạn Long bế quan!”
“Bát Hoang, vành đai an toàn trong núi Vạn Long đã không còn tác dụng với con nữa. Con đi vào tiếp thì chỉ tổ lãng phí thời gian thôi”.
Phản ứng đầu tiên của Cố Lục Đạo là Trần Bát Hoang muốn đến nơi đã đi qua lúc trước nên đưa ra lời khuyên của mình.
‘Giờ, cách tốt nhất đế manh lẻn với con là vào
sâu trong núi chiến đấu với Linh Thú”.