Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Đức ném một cái bình thuốc ra: “Bên trong là một số đan dược có ích cho võ giả. Sau khi ăn xong và chăm chỉ tu luyện là ông có thể đột phá tới Thông Mạch kỳ, thậm chí là… Long Tượng kỳ!”

Thân là người hầu của Trần Đức nên đương nhiên anh cũng muốn dìu dắt ông ta. Trước mắt, Giang Hồ Hải chỉ mới là một gã võ giả có cảnh giới Tông Sư.

Có lẽ Tông Sư đã cực kỳ, cực kỳ lợi hại và là kẻ bề trên ở một nơi như thành phố Tân.

Thế nhưng, nó cũng chỉ là con kiến trong mắt các gia tộc lánh đời đứng ở đỉnh thế giới như ở tỉnh Thượng Võ.

Không ngoa chứ bất cứ ai trong 36 gia tộc địa sát đi ra cũng có thế nghiền ông ta ra bã.

May mà cả Hoa Hạ, trong hơn 1,2 tỷ người thì chỉ có 36 gia tộc như thế.

“Cảm ơn chủ nhân!”

Giang Hồ Hải nhận lấy bình thuốc xong bèn trực tiếp quỳ xuống!

Người dân đi ngang qua khu này kinh ngạc, chỉ trỏ, cứng họng nhìn cảnh tượng ây.

Giang Hồ Hải lại chẳng thèm để ý vì ông ta thật sự quá kích động.

Thông Mạch kỳ, Long Tượng kỳ đó!

Đối với ông ta, hai cảnh giới ấy hoàn toàn là trong truyền thuyết, nghe như sấm bên tai, nhưng lại rất có khả năng cả đời cũng không với tới.

ở trong mắt Giang Hồ Hải, dù là cả Hoa Hạ thì người có thể đạt tới hai cảnh giới đó cũng cực kỳ hiếm thấy!

Mà Trần Đức lại có thể giúp ông ta đạt tới cảnh giới đó!

Thế nên, ông ta càng cảm thấy may mắn với sự lựa chọn lúc trước của mình!

“Đứng lên đi, mấy ngày nay ông nghỉ ngơi đi, tôi sẽ chăm sóc Tử Hàm”.

“Vâng!”

Giang Hồ Hải rời đi, chẳng bao lâu sau, trong trường, Liễu Như Nguyệt đã nắm Tử Hàm xuất hiện trong tầm mắt của anh.

“Anh Bát Hoang!”

Tử Hàm đeo chiếc ba lô nhỏ màu hồng, cột hai bím tóc, thấy Trần Đức lập tức thả tay Liễu Như Nguyệt ra, kích động chạy về phía anh.

“Nào, anh ôm cái nào!”

Trần Đức ôm lấy Tử Hàm, tâng cô bé lên cao rồi vững vàng đỡ lấy: “Có nhớ anh không?”

“Nhớ!”

Tử Hàm ôm Trần Đức, hôn một cái lên má anh: “Anh Bát Hoang ơi, cô giáo nói anh định dẫn em đi công viên trò chơi, có thật không ạ?”

“Đương nhiên thật rồi”, Trần Đức yêu thương bóp mũi cô bé đáp.

“Anh Trần”, Liễu Như Nguyệt đi đến trước mặt anh, ngẩng gương mặt xinh đẹp lên cười chào hỏi: “Đã lâu không

gặp •

“Cũng không lâu mà, cô giáo Liêu, chiều tôi sẽ dẫn Tử Hàm đi công viên trò chơi”, Trần Đức mời: “Đi chung không?”

“Tôi không đi đâu, trên trường còn rất nhiều việc còn chưa làm xong nữa”, Liễu Như Nguyện dịu dàng nói: “Hai người đi chơi vui vẻ nhé, nhớ chú ý an toàn đó”.

“Được”.

“Cám ơn cô!”

Tử Hàm vui vẻ vẫy tay chào tạm biệt Liễu Như Nguyệt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK