Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Gát gao nhìn chằm chằm nơi năng lượng hội tụ.

Năng lượng khủng bố, như tạo thành phản ứng hạt nhân khiến không gian, những tầng mây và linh khí đều hòa vào nhau, hóa thành một cụm mây vàng vụt thẳng lên trời, nơi nó lướt qua, không gian vỡ nát, từng mảnh không gian như mảnh vải rách ra khiến da đầu con người ta run lên!

“Phập phập phập!”

Trong lốc xoáy năng lượng đó, một đóa hoa máu nở rộ, tất cả kiếm thế của Vệ Hải Tâm đều đổ ầm xuống, trước ngực, một đóa hoa máu như hoa hồng nở rộ.

Kiếm của Bàn Khai đã đâm vào người Vệ Hải Tâm!

“Lão già này, nhiều năm qua đi rồi vẫn không có chút tiến bộ nào”.

Bàn Khai cười lạnh, cánh tay xoay một cái.

“Phụt!”

Nửa người Vệ Hái Tâm vỡ nát, máu thịt bay tứ tung, màu đỏ nhuộm đẫm cả không khí, bay ra ngoài, rơi xuống núi Độc Kiếm, tạo thành cái hố sâu.

Bốn phía núi Độc Kiếm, hàng triệu võ giá đều ngu người, da đầu run lên!

Cái định mệnh!

Một chiêu…

Đánh bại trường lão học viện Thánh Phong!

Bàn Khai… Có còn là người không vậy?

Biến thái quá rồi đấy chứ!

“Khụ!”

Õng ta chống kiếm xuống đất, quỳ một chân xuống, ánh mắt đầy hoảng sợ, nửa người trên của ông ta chí còn một đống máu thịt, xương trắng đan xen, lành lạnh rợn người!

“Phù…”

Vệ Hài Tầm vẫn nghiêm nghị, hít sâu.

Bàn Khai…

Còn mạnh hơn rất rất nhiều những gì ông ta tưởng, ông ta, đã đánh giá thấp Bàn Khai rồi!

Chỉ một chiêu, ông ta đã bị thương nặng, suýt

chết!

“Ngũ viện trướng!”

Diêu Mộng Vũ, Từ Phong đều chạy đến chổ ông ta, đầy thân thiết đỡ lấy.

“Ông ấy không sao, chẳng qua là bị thương nặng mà thôi, ha ha…”

Bàn Khai đứng giữa hư không: “Nhưng mà, muốn ông ta chết cũng chỉ cần một suy nghĩ trong đầu tôi mà thôi”.

“Bàn Khai, ngũ viện trưởng cũng được xem là một nửa sư phụ của anh, anh tôn sư trọng đạo như thế hả?”

Diêu Mộng Vũ đầy tức giận, sát ý tràn ngập trong mắt.

“Đúng, tôi không thèm tôn sư trọng đạo sư thế

đấy”.

Bàn Khai không hề kiêng nể gì, không sợ hãi trêu tức: “Sao, Mộng Vũ à, muốn dạy dỗ tôi hả?”

“Anh…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK