Trần Đức suy nghĩ một chút, ánh mắt lóe lên, quét mắt nhìn Bạch Lan Tiên, cuối cùng ánh mắt đặt lên trên người Tư Đồ Lâm: “Đoán không lầm thì anh thích Tĩnh Vân, phải không?”
“Không sai!”
Hai mắt Tư ĐỒ Lâm oán độc: “Trần Bát Hoang, có vài người phụ nữ không phải để loại người như mày có thế chấm mút, nếu mày tự biết mình thì lặp tức quỳ xuống, dập đầu mười ngàn cái với tao, cúi đầu nhận sai, tao vui thì cũng có thế cho mày toàn thây”.
“Ngu ngốc…”
Trần Đức mắng một câu không hề che giấu, anh nói tiếp: “Muốn tranh cướp phụ nữ, không phái lời nói độc ác nào cũng có thể nói được, anh thích Tĩnh Vân, được, tôi cho anh một cơ hội thế hiện ra ưu tú của bản thân, một mình đấu với tôi, dám không?”
Bạch Tĩnh Vân ngấn ra,
Nếu Trần Đức nói đấu một mình, vậy thì cô ta có đầy đủ lý do tin rằng một mình anh chiến đấu có thế giết chết Tư Đồ Lâm,
Trình Võ còn chết trên tay Trần Đức.
Huống chi là một Tư Đồ Lâm?
Nhung… tình hình bây giờ không chí có một mình Tư Đồ Lâm!
Bên cạnh còn có một Bạch Lan Tiên!
Giết Tư ĐỒ Lâm cũng chí lãng phí thời gian và thể lực, gia tăng tỷ lệ chết mà thôi, biện pháp tốt nhất bây giờ là mau trốn đi mới đúng!
Bạch Tĩnh Vân rất muốn kéo theo Trần Đức chạy, nhưng cô ta cũng rất rõ, Trần Đức rất kiêu ngạo, là loại kiêu ngạo từ trong xương tủy, lời hắn nói ra, nhất định sẽ không thay đổi, chỉ có thế làm gấp gáp.
“Đấu một mình? Ha ha, mày có dũng khí đấy, được, tao đồng ý với mày!”
Lập tức, ánh mắt của Tư Đồ Lâm trở nên tàn bạo, đầy máu tanh và mang vẻ thú vị: “Hy vọng lát nữa mày vẫn còn có dũng khí như vặy!”
Mấy chữ đấu một mình thật giống như đâm trúng chổ nhạy cảm của Tư Đồ Lảm, ánh mắt và biểu tình hắn trở nên tàn nhẫn và đầy oán độc!
Tư Đồ Lâm, không cần phái đấu một mình với hắn, chúng ta cùng ra tay, đao sắc chém loạn, cứ giết là được”.
Bạch Lan Tiên nham hiếm nói, bà ta luôn cảm thấy Trần Đức có chút cổ quái, có lẽ trên người anh khả năng có bảo vật nào đó.
“Không, cô Bạch, nếu tên nhãi này muốn giả bộ trước mặt Tĩnh Vân, con không ngại giẫm hắn ở dưới chân đâu, xin cô Bạch cho con một cơ hội!”
Tư Đồ Lâm tràn đầy tự tin.
Trần Bát Hoang đã nói đến đây rồi,
Nếu như hân và Bạch Lan Tiên cùng ra tay, há chẳng phải chứng minh mình không bằng anh sao? Dù giết chết Trần Bát Hoang thì về sau Bạch Tĩnh Văn nhìn hắn như thế nào, người biết chuyện này nhìn hắn như thế nào?
Đây là tôn nghiêm, cốt khí, mặt mũi của một người đàn ông!
Hẳn muốn chứng minh bản thân mình, cũng phải chứng mình Bạch Tĩnh Vân mắt bị mù, nhìn trúng một tên rác rưởi, đế cô ta hối hận, tự trách, áy náy!