Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trình Lâm Phong thế hiện thái độ đầu tiên, chỉ cần có thế chấn hưng Lưỡng Nghi Tông, không cần nói Đoạn Nguyên ngang bằng địa vị với bọn họ, cho dù vượt qua tông chủ như ông ta, ông ta cũng quyết

không hai lời.

“Con cũng không có ý kiến”, ba người Đồ Trường Sinh, Từ Thái Khôn, Lý Thanh Nguyệt cùng đồng thanh, Đoạn Nguyên thực sự đáng được có vinh dự này.

“Các vị… hừ, các vị đã đều đồng ý, vậy tùy các vị!”, Cung Trường Sinh phất tay áo.

Không ai nhìn thấy đúng lúc ông ta quay người, trong ánh mắt hiện lên tia u ám, hung ác rõ rệt.

Không thèm đế ý đến Cung Trường Sinh tức giận bỏ đi, Y Thái Cực nhìn Đoạn Nguyên, hòa nhã nói: “Đoạn Nguyên, từ này về sau cậu là đệ tử của tôi, tôi đích thân chí dậy cậu, đồng ý không?”

“Đệ tử Đoạn Nguyên, bái kiến sưtỏn!”, Đoạn Nguyên không nói nhiều, trực tiếp hành lê, nửa quỳ dưới đất, vẻ mặt kích động, phấn khởi!

Trước khi đến đảy, anh ta vốn chỉ cảm thấy Lưỡng Nghi Tông là thế lực tam phấm hạng mười tám, dễ gia nhập hơn chút, lại thêm quan hệ với Trần Bát Hoang, chắc chắn sẽ yên ổn.

Nhưng dù thế nào anh ta cũng không ngờ lại có ngày hôm nay!

Có được huyết mạch của lão tổ Lưỡng Nghi

Tông!

Đồng thời, anh ta không chí có được huyết mạch, mà còn có một bộ công pháp hoàn chỉnh do lão tổ Lưỡng Nghi Tông sáng tạo ra phù hợp hoàn toàn với huyết mạch Lưỡng Nghi!

Đối với Lưỡng Nghi Tỏng, anh ta đã có cảm giác được công nhận, cảm giác mình là một phần trong đó.

“Tốt!”, Y Thái Cực gật đầu, đích thân đỡ Đoạn Nguyên: “Tốt quá rồi, có cậu, Lưỡng Nghi Tông chúng ta coi như có hy vọng rồi!”

“Sư thúc!”

“Sư thúc!”

“Sư thúc!”

Đoạn Nguyên vừa đứng lên, hơn hai ngàn đệ tử lập tức hành lễ với anh ta, kế cả Diệp Vô Song, Lưu Tuấn Hiền, Tiêu Chính Thái.

Tuy trong lòng bọn họ khó mà chấp nhận, nhưng sự thực là vậy, Đoạn Nguyên được lão tổ công nhận, mà bọn họ thì không!

“Ấy…” Đoạn Nguyên sờ gáy, anh ta cũng chưa thích ứng được: “Mọi người đừng khách sáo như vậy, thật ngại quá…”

Lướt mẳt nhìn một vòng, không thấy Trần Đức, Đoạn Nguyên kỳ lạ hỏi: “Tông chủ, Bát Hoang đâu? Anh ta đi đâu rồi?”

“Giống như cậu, đi vào trong trăm bước, nhưng… cậu ta vẩn chưa ra”, Trình Lâm Phong nói: “Hình như cơ duyên của hai người các cậu khác nhau, cậu ta vào trong tám cánh cửa đá”.

‘A?J

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK