Hoàn toàn nhốt Trần Hành Giả trong đó,
Toàn bộ quá trình, Trần Hành Giả không có bất kỳ phản kháng, thực ra ông ấy vốn không thế phản kháng, một kiếm của Trần Hi gần như đã muốn lấy mạng ông ấy, khiến thần kinh nguyên và kinh mạch trong cơ thế ỏng ấy đều rối loạn, hoàn toàn không có cách nào vận chuyên.
Xử lý xong Trần Hành Giả,
Trần Nguyên Vũ tung người nhảy lên rồi biến mất hoàn toàn.
Hai ngày lặng lẽ trõi qua.
Trần Đức đẳm chìm trong luyện chế dịch bách thảo, từ đầu đến cuối không có bước ra cửa phòng một bước, hai ngày nay, để tăng tốc, anh đã uống không ít đan dược, thậm chí còn mượn dùng hồn lực của Linh Lung và cầu xin lão Yêu Hoàng giúp đỡ.
Lão Yêu Hoàng vốn không muốn giúp,
Nhưng,
Nghĩ đến Trần Đức sẳp độ kiếp, đạt đến cấp Thiên, một khi độ kiếp thành công, ỏng ta cũng sẽ đột phá phong ấn, lão Yêu Hoàng mới miền cưỡng đồng ý.
Vổn dĩ ba ngày mới có thế luyện chế xong dịch bách thảo, nhưng chỉ dùng một ngày rưỡi đã hoàn toàn luyện chế xong.
Trần Đức giao dịch bách thảo cho Hiên Viên Vân Hải, sau đó bắt đầu tu luyện, điều chỉnh lại trạng thái lên đến đính phong.
Đêm muộn, anh đến thăm hỏi Hiên Viên Vân Hải, tìm hiếu tình của Hiên Viên Anh Hùng.
“Theo lời khuyên của chúng tôi, Tố Vương đã ăn quả Âm Chi và uống dịch bách thảo, nhưng hình như cũng không có hiệu quả lắm, không đạt được như kỳ vọng”, Hiên Viên Vân Hải chậm rãi nói: “Vì đế trấn áp quần hùng, thăng hoa vô tận, ông ấy đã tiêu hao quá nhiều tinh huyết, thần dược cũng không thế cứu mạng được, nhưng… cũng may, trạng thái của ông ấy đã tốt hơn nhiều, hơn nữa, đã liên lạc với các thế gia, thế lực khác, ba đại thế gia lâu đời trong đó và thánh địa Thái Thương đã phái ra cường giả, hẹn chiều tối ngày mai bảo vệ cho cậu đột phá!”
“Tộc Hiên Viên của tôi cũng phái ra ba cường giả cấp Tỏn”, Hiên Viên Vân Hải nói thêm: “Cậu Trần, lần đột phá này, vô cùng nguy hiếm, cậu nhất định phải lên kế hoạch xấu nhất, nếu đột phá thất bại, nhất định phải rời khỏi thành Hiên Viên với tốc độ nhanh nhất”.
“ừm”.
Trần Đức gật đầu mạnh: “Đại ơn của tộc Hỉẻn Viên, Bát Hoang cả đời không quên!”
“Cậu cũng có ơn với tộc Hiên Viên, nếu không có cậu, tộc Hiên Viên cũng không thể gặp được Tổ Vương, không phải U?”, Hiên Viên Vân Hải rất ôn hòa, mấy ngày nay, tộc Hiên Viên đã điều tra về Trần Đức, ỏng ta rất thích tính cách của Trần Bát Hoang.
Cáo từ Hiên Viên Vân Hải, Trần Đức đi vào trong thành Hiên Viên, đến trước ao thần hổn độn, hai ngày trước, Hiên Viên Anh Hùng đã điều dưỡng cơ thể tại đây, ngày mai, anh cũng sẽ đột phá tại đây, chuẩn bị đối diện với nguy hiểm chưa biết rõ và đại kiếp đại đạo.
Vượt qua được thì là cá chép vượt long môn.
Không vượt qua được, thì là hổ thất thế.
“Linh Lung, ngày mai, cô có thế hồi phục thực lực, ngưng kết chản thân chưa?”, Trần Đức hỏi.
“Hồi phục thực lực hơi khó, nhưng ngưng kết chân thân thì có thế làm được”, Linh Lung cười nói: “Anh đừng quá lo lắng, bất luận thế nào, tôi cũng sẽ hết sức hổ trợ!”
“He, cậu Trần, đến lúc đó tôi không thế giúp cậu”, Lão Yêu Hoàng hiếm khi trầm trọng nói: “Trong lúc độ kiếp, tôi không thế cho cậu mượn sức mạnh, đến lúc đó, hoàn toàn chỉ dựa vào bản thân cậu, nhưng… sau khi độ kiếp xong, bản Yêu Hoàng phá mớ phong ấn, bản Yêu Hoàng có thế giúp cậu một tay”.
“Cảm ơn!
II
Trần Đức nói: “Tôi rất mong chờ đến thời khằc lão Yêu Hoàng ông phá được phong ấn”.
“Tôi cũng mong cậu có thế đột phá đến cảnh giới nào đó”, Lão Yêu Hoàng nói: “Với tư chất của cậu, nói thế nào, cũng có thế tiến vào Đạo Cấp phải không?”
Dưới bầu trời sao, Trần Đức dạo quanh khằp nơi, theo chí điểm của Linh Lung, dùng nguyên thạch bày trận văn, sằp xếp lần cuối đế nghênh đón thiên kiếp.