Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có lẽ không cần đợi nhà họ ưng ra tay, một mình ưng Hoa Thủy động thủ thôi cũng khiến Lưỡng Nghi Tông bọn họ không chết cũng phái tróc da!

ưng Hoa Thúy ngây ra, khuôn mặt già nua đầy nếp nhăn đông cứng đến mức không thể đông cứng được nữa, ánh mắt hung ác, trong đầu trống rồng!

Một võ giả cảnh giới Thiên Tôn,

ưng Thanh Khoa Thông Thần lục thất trọng lại bị đánh một quyền trọng thương!

Bà ta kinh ngạc, cực kỳ chấn động.

Dưới chấn động như vậy, bà ta hoàn toàn quên mất bảy giờ mình nên làm gì, cứ yên lặng rồi dừng lại một cách đờ đẫn.

Rất nhanh,

Ưng Thanh Khoa bất tỉnh!

Đau đến chết ngất, máu tươi cháy dài!

“Sao vẫn chưa chết?”

Trần Đức có chút kinh ngạc nhìn Ưng Thanh Khoa, một quyền của anh hạ xuống, vậy mà vẫn có thể sống được, quả thực là mạng lớn,

Nhưng,

Dù còn sống, chưa đến một trăm năm, vết thương cúa Ưng Thanh Khoa cũng không thế nào hoàn toàn hồi phục.

Bời vì hắn ta không chỉ bị thương cơ thể, mà còn có thần hồn.

Thần hồn và linh lực của Trần Đức hợp nhất, cho dù tùy ý ra tay cũng liên quan đến công kích đối với thần hồn, loại cấp bậc như Ưng Thanh Khoa bất ngờ không kịp phòng bị, vậy nên không thế nào chịu đựng nối.

‘Thằng nhãi, mày dám!”

Đột nhiên,

Ưng Hoa Thủy lấy lại tinh thần, âm thanh chói tai giống như thanh kiếm sắc nhọn vọng lại bẽn tai tất cả mọi người: ‘Trần Bát Hoang, bây giờ mày lập tức quỳ xuống tự sát đi, nếu không hôm nay Lưỡng Nghi Tông sẽ bị diệt toàn bộ!”

Bà ta quát một tiếng, như tiếng sấm nố kéo suy nghĩ từ trong chấn động của tất cả mọi người trờ lại, Y Thái Cực cách quá gần, ỏng ta bị chân động đến mức ho ra một ngụm máu, sâc mặt hoảng hốt.

‘Tiền bối, hiếu lầm, đều là hiếu lầm!” Y Thái

Cực cố nén lục phủ ngũ tạng đang quân quại, hoảng hốt cầu xin tha thứ: “Tông chủ hắn…”

“Cút!”

Lời ông ta còn chưa dứt, Ưng Hoa Thủy u ám nhố ra một chữ, trách măng Y Thái Cực: “ông nói thêm một chữ nữa thì sẽ chết ngay lập tức!”

Y Thái Cực liền im miệng, không dám hé răng một chữ, ông ta vừa trài qua một cuộc đại chiến, đã động tới Lưỡng Nghi Chuyển Sinh thuật, vậy nên rất bất lực khi đối mặt với Ưng Hoa Thủy.

Trưởng lão Đồ Trường Sinh, Lý Thanh Nguyệt,

Từ Thái Khôn và các chấp sự bị khí thế của Ưng Hoa Thúy chấn áp đến mức khó thở, ngay cá hô hấp cũng rất khó khăn, bọn họ cũng không dám nói lời nào.

“Bà già, lớn tiếng rêu rao như vậy làm gì?”

Trần Đức cau mày bịt lỗ tai, giọng nói Ưng Hoa Thủy quá chói tai, giống như kim loại va chạm trên mặt đẩt, khiến anh rất khó chịu.

“Đã từng nghe qua câu này chưa, có thế ra tay thì đừng lái nhải nữa!”

Lời vừa dứt,

Trần Đức không một chút do dự thi trien Cứu Trọng Cực Ảnh, một cái tát nhanh gọn lưu loát quất về phía ưng Hoa Thủy!

‘Tự tìm cái chết!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK