Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cùng lúc đó, một bóng người cũng nhanh chóng đạp không bước đến, vững vàng chụp lấy bình Ngọc Tịnh.

“Sư tôn!”

“Sư tôn!”

Từ Thái Khôn, Đồ Trường Sinh nhìn thấy người đến thì sắc mặt lập tức cứng lại, sau đó gò má chợt

hiện lên vẻ kích động!

Người đến không phải ai khác chính là Y Thái Cực – tông chủ tiền nhiệm của Lưỡng Nghi Tông!

“Cung Trường Lâm, mày thật to gan, dám phản bội Lương Nghi Tông!1′, đôi mât Y Thái Cực tràn ngập tức giận, thuận tay bổ về phía trước.

Thoáng chốc, gió nổi mây phun, mây mù cuồn cuộn trên trời như bị một chưởng này bố làm đôi, một sức mạnh vô hình chợt hạ xuống, Cung Trường Lâm bị chẻ đôi, máu tươi túa ra như mưa, ầm một tiếng rớt xuống.

Một tiếng nố lớn vang lên, thoáng chốc đã khiến cho trường Luyện Võ rối loạn phía dưới hoàn toàn im lặng. Mọi người đều ngừng tấn công, vô thức nhìn về phía nơi phát ra âm thanh.

Chổ đó xuất hiện một cái hố to máu me be bét, Cung Trường Lâm chết mất xác, hóa thành một bãi thịt nát trộn lần với bùn, chỉ để lại một đống bầy nhầy trông hết sức khủng bố và rợn người!

“Ầm!”

Y Thái Cực không chút do dự ra tay tiếp, là sư tôn của đám Trình Lâm Phong, ông ta cũng là người còn sống duy nhất trong thế hệ trước. Năm nay, ông ta đã gền 500 tuổi, nên thực lực đương nhiên cũng

khỏi phải bàn, Thông Thần tầng 8, đã coi như là kẻ xuất sắc trong thế lực hạng ba!

Ông ta đứng trên đám mây, bấm tay một cái, ánh sáng lóe lên, Đồ Trường Sinh, Từ Thái Khôn đều giãy thoát khỏi nguy hiếm, đi đến bên cạnh Y Thái Cực.

Sau đó, Y Thái Cực nhìn chằm chảm vào Giao Xoa Cốt, Quỷ Lão Lục và Vạn Tân Hoa rồi bỗng

dưng…

Một chiêu võ kỹ vừa ngưng kết, một lòng bàn tay đan xen hai màu đen trắng cũng xuất hiện từ trong hư không với khí thế che trời lấp đất, nó giống như mây đen lấp đỉnh, từ trên trời giáng xuống.

“Ầm ầm!”

Một chưởng rơi xuống này khiến không gian trào dâng từng tầng sóng lớn, tiếng rít gào đinh tai nhức óc giống như mười mấy cơn lốc xoáy đang quét tới, bụi mù cuồn cuộn giữa đất trời.

‘Tông chủ cứu tôi với!”, sắc mặt của ba người Giao Xoa Cốt đột ngột thay đổi, đối mặt với Y Thái Cực bọn họ chỉ còn sót lại nỗi tuyệt vọng, giống như bị tử thân trùm kín không lối thoát, nhìn không thấy hi vọng.

“Thú vị đó, không hổ danh là tông chủ đời trước của Lưỡng Nghi Tông”.

Lúc này, Quan Vân Dương- người vẫn luôn yên lặng quan sát bỗng nhiên bật cười, cũng không chút hoảng loạn mà đưa tay nghênh đón!

Bùm!

Tâng mây xao động, không gian vỡ lìa, một đám mây hình cây nấm khổng lồ lan tràn nhưthác lũ, mặt đất rộng khắp rung chuyến ầm ầm, trong bán kính mười dặm, ngoại trừ đài diền võ, những

ngọn núi xung quanh đều đang sụp đổ, sạt lún, tro bụi mù mịt bay tán loạn xốc lên cơn bão cát, từng gốc cây cổ xưa cũng bật rễ bay vọt lên rồi nát vụn trên không trung.

Đây chính là cường giả cảnh giới Thần Thông cửu trọng sao? Chỉ cần vỗ ra một chưởng liền gây lên động tĩnh lớn như vậy, thực sự là quá khúng bố rồi!

“Lão già khốn kiếp ông ra tay với thế hệ chúng tôi không thấy xấu hố sao?”, áo choàng của Quan Vân Dương bay phấp phới, cho dù người đối diện là V Thái Cực vẫn vô cùng cao ngạo không coi đối phương ra gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK