Huống chi, tuy Diệp Ca ngoài miệng thì nói đám Hồ Ngạo rất mạnh, nhưng hắn tin rằng cũng là Linh Căn trung kỳ, Hồ Ngạo chưa chắc sẽ là đối thủ của mình.
Hắn cố tình đứng ra thể hiện một chút thực lực của mình. Một là vì cho thấy Diệp Ca hắn không dễ bị bắt nạt trước các đệ tử học viện Vô Song.
Hai là vì chỉ khi có thực lực mạnh mẽ mới có thể tham gia vào liên minh mạnh và đạt được địa vị cao trong đó!
Hắn cũng muốn tham gia vào Tinh Minh!
Nhưng, Diệp Ca lại muốn là nhân vật chủ chốt trong Tinh Minh!
"Nể mặt mày? Mày là cái thá gì?", Ngũ Đào lớn tiếng nói, từng bước ép sát, vô cùng kiêu ngạo: "Một tên rác rưởi ở thế tục như mày mà cũng xứng để Tinh Minh nể mặt?"
"Anh Ngạo nể mặt mày, nhưng mẹ mày dám nhận không?"
Hồ Ngạo khinh bỉ liếc Diệp Ca một cái, không nói gì.
Như lời Ngũ Đào nói đó, mày là thứ gì? Mà dám làm hắn ta nể mặt?
Ngũ Đào vừa nói vừa định tiến lên túm Tống Đông ra, nhưng Diệp Ca lại bước tới ngăn trước mặt Tống Đông, chặn đường Ngũ Đào, lặp lại:
"Tôi đến từ nhà họ Diệp của 36 gia tộc địa sát, anh Ngạo có nể mặt tôi hay không là chuyện khác. Nhưng chuyện này đâu liên quan gì đến anh? Tống Đông nói sai thì tự gã sẽ giải thích với anh Ngạo!"
Bấy giờ, giọng điệu của Diệp Ca đã có chút nặng nề, không mấy hiền lành.
Giờ phút này, bất kể là tân sinh hay những đệ tử của học viện Vô Song đều giật mình kinh ngạc!
Diệp Ca trực tiếp đối đầu với Ngũ Đào!
Vì một tên Tống Đông, đáng giá không? Chưa nói đến bản thân Hồ Ngạo mạnh như thế nào, riêng Ngũ Đào thôi cũng đã là Linh Căn sơ kỳ rồi!
Với thực lực thực tế của Ngũ Đào, Linh Căn trung kỳ bên ngoài cũng chưa chắc là đối thủ của gã!
Huống hồ, cái ô sau lưng gã còn là Hồ Ngạo, là Tinh Minh?
"Diệp Ca? 36 gia tộc địa sát?", Ngũ Đào không khỏi bật cười thật to.
"Chú em này, tao có nghe nói qua 36 gia tộc địa sát, nhưng cái này thì sao? Nơi này là học viện Vô Song, không phải nhà chú mày! Dù là rồng hay phượng cũng phải cụp đuôi nằm sấp xuống!"
"Mày cho rằng gia tộc của mình có thể giúp gì cho mày khi ở trong đây chứ? Bọn tao có ai mà không phải đến từ các gia tộc lớn?"
Ngũ Đào khá là ngứa mắt Diệp Ca, dùng gia tộc để chèn ép gã?
Nhà họ Diệp trong 36 gia tộc địa sát là cái thá gì? Có trâu bò hay mạnh mẽ cơ nào thì cũng chẳng phải chỉ có thể ở một nơi như thế tục thôi sao?
Ngũ Đào nói xong, bỗng dưng ra tay một cách bất ngờ mà không hề có chút dấu hiệu nào!
Dù có nói nhiều thêm cũng là điều thừa, chỉ có thực lực mới có thể giải quyết tất cả mọi thứ!
"Phong Quyền!"
Khi ra tay, linh khí đều hoàn toàn bị khuấy đảo, Ngũ Đào cố tình muốn dạy cho Diệp Ca một bài học nên không chút nương tay, dùng hết thực thực đánh ra một quyền.
Thoáng chốc, một cơn gió to chợt nổi lên như bỗng dưng xuất hiện một lưỡi đao sắc bén vô hình, theo một quyền của Ngũ Đào ập thẳng về phía mọi người.
Hiện trường đất đá bay mù trời, gió thổi vù vù, nắm tay Ngũ Đào giống như một viên thiên thạch bay xuống từ trên trời, trông rất khủng bố.
Một quyền này của gã khá là bá đạo!
Có thể nói, không mấy ai trong ngoại viện có thể sánh bằng, gã đến học viện Vô Song đã hơn 3 năm, điểm tích lũy cũng đạt tới con số 16700, không có gì bất ngờ xảy ra thì năm nay Ngũ Đào cũng có tư cách tiến vào nội viện!
Ngũ Đào vừa ra tay, những tân sinh đằng sau Diệp Ca đều thay đổi sắc mặt, lo lắng đề phòng.
Đặc biệt là Tống Đông, dù thực lực của gã không mạnh mấy cũng nhận ra được thực lực thực tế của Ngũ Đào đã vượt xa cảnh giới của gã!
Thực lực của bản thân Ngũ Đào cộng thêm võ kỹ khiến một quyền kia ít nhất cũng phải có 700 800 tấn, gần 1000 tấn!
Đỡ kiểu gì đây?
Ít nhất, đa số mọi người có mặt ở đây là không đỡ nổi!
"A!"
Chẳng ai ngờ, ngay khoảnh khắc ấy, Diệp Ca cũng hét lên một tiếng rồi ra tay chống lại một quyền của Ngũ Đào!
"Ầm!"
Một tiếng trầm đục chợt vang lên, ngay sau đó chỉ thấy Ngũ Đào lùi lại hơn 20 bước, lảo đảo, cổ tay gã mềm oặt, không chút sức lực!
Sau khi lùi lại hơn 20 bước và được hai người bên cạnh Hồ Ngạo đỡ Ngũ Đào mới dừng lại được, gã nhịn đau, mí mắt run rẩy, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, lộ vẻ chấn động, sợ hãi, oán hận nhìn chằm chằm Diệp Ca!
Mà Diệp Ca vẫn đứng sừng sững trước chúng tân sinh, hoàn toàn không lùi lại một bước nào, mặt mày kiêu ngạo tràn ngập tự tin, giống như một quyền ban nãy rất nhẹ!
Một người bên cạnh Hồ Ngạo nhìn tình hình của Ngũ Đào, kinh ngạc hỏi: "Ngũ Đào, cậu sao rồi?"
Không chỉ là hắn kinh ngạc, mà những đệ tử cũ đang đứng vây xem từ xa, kể cả Cổ Tinh Hoa vẫn luôn lẳng lặng nhìn về phía bên này cũng hơi kinh ngạc.
"Tân sinh năm này trâu bò vậy hả?"
"Không ngờ ngay cả Ngũ Đào cũng chẳng phải là đối thủ của hắn?"
"Thực lực như vậy chắc có thể trực tiếp tiến vào nội viện rồi nhỉ?"
"Giới thế tục cũng mạnh như vậy luôn?"
Đa số đều bị Diệp Ca làm cho kinh ngạc, thực lực của hắn đã hơn hẳn phần lớn đệ tử trong học viện Vô Song.
Có thể nói, Diệp Ca không lên tiếng thì thôi, đã lên tiếng là lập tức khiếp hồn!
Lúc này, hầu như ánh mắt của mọi người đều đổ dồn lên người hắn, Diệp Ca đã trở thành tiêu điểm của toàn trường!
"Quả nhiên khá ổn!", Tử Vân Tử đứng ở xa, hài lòng gật đầu: "Mỗi năm, đều có 6 7 đề cử tân sinh trực tiếp tiến vào nội viện. Năm rồi không có, cuối cùng năm nay cũng dùng được".
"Diệp Ca tiến vào nội viện thì chắc chắn có thể hoành hành ngang dọc", Cung Bất Phàm cũng hài lòng cười nói, dường như đã nhìn thấy phần thưởng của nội viện!
Không chỉ họ mà Cổ Tinh Hoa đang đứng ở bậc thềm trên quảng trường cũng nghĩ như vậy.
Có vẻ tên Diệp Ca này cũng khá ok?
"Diệp Ca trâu thật!"
"Ha ha, có Diệp Ca thì ai dám bắt nạt đám tân sinh chúng ta chứ?"
"Đúng vậy, chọn Diệp Ca làm người dẫn dắt chúng ta đúng là một quyết định sáng suốt mà!"
Cùng lúc đó, những tân sinh lần này đằng sau Diệp Ca đều như được tiêm máu gà, hết sức kích động.
Đương nhiên, những người này cũng không bao gồm đám Âu Dã Thanh Vũ, Kỳ Hàn, Lữ Đông Dã. Trong lòng họ, Trần Đức mới là mạnh nhất.