Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ha ha…”, thấy bọn họ như vậy, Chung Linh Diệu hơi ngạc nhiên, nhưng ngay sau đó ông ta liền thu lại vé ngạc nhiên, cười nhạt hai tiếng: “Hai người các cô cũng khá nhàn nhã, thành thơi đấy, xem ra, các cô đã biết sự thật”.

“Môn chủ, nếu ông đến đảy để thương hại chúng tôi, tôi nghĩ không cần đâu”, Ẩn An Sương bình tĩnh lạnh lùng nói.

Trong thời gian bị giam giữf Ấn An Sương và Hoa Linh Vy đã hiểu ra nguyên nhân hậu quả của toàn bộ sự việc.

Bọn họ lưu lạc đến bước đường này, mười ngàn phần trăm có liên quan đến môn chú Chung Linh Diệu!

Hơn nửa tháng trước, ưng Lôi đột nhiên đến Tiêu Lôi Môn, đòi người với môn chủ, muốn đưa Hoa Linh Vy đi.

Mà một ngày trước khi hắn ta đến.

Chung Linh Diệu đã nhận được tin, đồng thời bí mật gọi Hoa Linh Vy và Ấn An Sương đến nói cho bọn họ biết, bảo bọn họ giết ưng Lôi!

Lúc đó, hai cô gái Ấn An Sương và Hoa Linh Vy đã cảm thấy hơi khó hiểu, ưng Lôi là người nhà họ ưng, giết chết hấn ta, Tiêu Lồi Môn chắc chắn sẽ gặp họa.

Chung Linh Diệu thì sao? ông ta đã nói thế nào?

Ông ta nói mỗi một đệ tử trong tỏng phái ông ta đều coi như máu mủ ruột thịt, đặc biệt là Hoa Linh Vy, đệ tử mà ông ta đặc biệt coi trọng, ông ta không muốn đẩy Hoa Linh Vy vào chỗ chết, giết

chết ưng Lôi, ông ta sẽ chịu mọi trách nhiệm!

Nhưng, sự thực là như vậy thật sao?

Vào ngày đầu tiên xảy ra chuyện, ông ta liền hạ lệnh bắt giam hai người!

Cho đến nay, không cho bọn họ được phép gặp bất cứ ai!

Sau khi bình tĩnh lại, với sự thông minh của hai cô con gái sao có thể nghĩ ra việc này có liên quan đến Chung Linh Diệu chứ?

ỏng ta muốn giết hai người!

“Ha ha, tôi đến đây không phái là đế chế nhạo các cô, mà là đến để cảnh cáo các cô, sau khi ra ngoài đừng nóỉ linh tinh”.

Chung Linh Diệu nhếch mép cười lạnh lùng: “Bằng không, không chỉ các cỏ chết, mà sư tôn kính mến, tôn kính của các cô cũng không sống được bao lâu đâu!”

“Ông…”, Hoa Linh Vy mở to mắt, trong đôi mẳt trong veo tràn đầy tức giận, nghiến chặt răng nói:

“Bỉ ổi vô liêm sỉ!”

Ấn An Sương ngược lại có vẻ rất bình tĩnh, cô ta và Hoa Linh Vy đã phản tích việc này, cũng đoán

trước được Chung Linh Diệu sẽ uy hiếp bọn họ như vậy, nhưng cho dù bọn họ biết, cũng không thể làm gì được!

Toàn bộ Vân Tiêu Giới đều như vậy, tàn nhẫn, vô

tình!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK