“Chiếu Vương!”
“Chiếu Vương!”
II II
Các trưởng lão nhà họ Ưng hoàng sợ, ngoài Ưng Chính Kỳ ra thì đều đồng loạt ra tay định giúp đỡ Ưng Chiếu. Linh khí đủ mọi màu sắc sôi lên sùng sục đập về phía đính Long Văn!
Chỉ là, khi sức mạnh cuồn cuộn chấn động không gian, chưng khô sự sống xung quanh ấy đập lên đỉnh Long Văn lại hoàn toàn biến mất!
Đỉnh Long Vẵn cực kỳ huyền diệu, dường như dù là vạn pháp cũng không thể phá. Bất kể là võ kỹ hay chiêu thức nào đánh lên người nó đều hoàn toàn biến mất sạch sành sanh.
“Ầm!”
Đính Long Văn chắng hề hấn gì, nhưng khi sự dao động khủng bố ấy đánh lên người Trần Đức cũng thổi bay anh đi. Da thịt trên người anh nứt toác, xương cốt vặn vẹo biến hình, quần áo sũng máu càng trở nên chói mắt.
Ngay cả tóc tai anh cũng nhuộm đẫm máu.
‘Ly Hỏa, ra!”
Trần Đức vẫn không lùi bước, trong mắt chắng hề có chút sợ sệt. Thoáng chốc, cả người đã bao
trùm ngọn lửa.
“Ầm, ầm!”
Ngọn lửa dùng anh làm trung tâm khuếch tán ra xung quanh, Ly Hỏa hừng hực đầy trời, nhiệt độ lập tức tăng lên mấy chục ngàn độ c.
Một gã trưởng lão đứng gần trực tiếp bị chết cháy, chỉ còn lại một đống tro cốt.
“Vèo!”
Trần Đức lập tức thi triển Côn Bằng Phù Hư thân pháp, không ngừng xuất hiện bóng chồng, kéo theo biển lửa rợp trời xông về phía ưng Thanh Vũ.
Giờ phút này, anh chỉ muốn cứu người!
Trần Đức đã không còn nhiều thời gian nữa, một tên ưng Chiếu đã khiến anh cố hết sức và lấy ra hết những con bài chưa lật. Nhưng nhà họ ưng vẫn còn hai gã Thần Vương!
Anh có thể cảm giác được có hai luồng khí tức cực mạnh vẫn đang bao phủ vùng trời này, bất cứ lúc nào cũng có thề ra tay.
Vả lại, đính Long Văn và Ly Hỏa tiêu hao quá lớn, khiến anh có thể ngã xuống bất cứ lúc nào.
Dây dưa càng lâu thì càng có hại với anh!
Cả người Trần Đức đẫm máu xông về phía ưng Thanh Vũ đang bị 99 cao thủ Thần Tôn bao vây.
Song, khi anh vừa bay đến khu vực này đã bị đại trận do họ tạo thành ngăn cản, hoàn toàn không thể xông vào!
Trần Đức dứt khoát giơ nắm đấm lên, hơn 1 tỷ Long Tượng lực lập tức ngưng tụ trên nắm tay nho nhỏ, sau đó đấm một quyền lên trận văn.
“Ầm!”
“Ầm!”
“Ầm!”
Vô SỐ quyền đấm xuống, dù là trận văn cứng rắn không thôi kia cũng khẽ lung lay, ánh sáng hơi tối đi.
“Tên nhóc kia, rất yêu nghiệt!”, một gã trưởng lão hoáng sợ nói. Phái biết rằng, đại trận kia không chỉ đơn giản là di dời phong ấn, mà còn là một lớp phòng ngự cực kỳ mạnh mẽ để tránh cho xảy ra điều gì ngoài ý muốn!
Dù là cao thủ Thần Vương cũng khó mà phá
được nó!
Nhưng, Trần Đức lại sắp phá được!
ưng Chiếu hét lên một tiếng, định ngăn cản Trần Đức, lại bị đỉnh Long Văn chặn lại.
Trong đỉnh có một luồng thần hồn của Trần Đức và Linh Lung điều khiển nên nó giống như một vật sống.
“Ngăn hắn lại!”
ưng Chiếu không có cách nào, đành ra lệnh cho các trưởng lão, thậm chí là 30 ngàn cao thủ của nhà họ ưng.
“Xoạt!”