Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Linh Lung xuất hiện, đích thân ra tay kiếm tra tình hình của ưng Thanh Vũ.

“Ngược lại cũng không phải không có cách”, mấy phút sau, Linh Lung nói: “Chí có điều hơi mạo hiểm!”

‘Cách gì?!’

Trần Đức không hỏi mạo hiểm như thế nào, đối với anh mà nói, bất kỳ mạo hiểm nào anh cũng có thế chấp nhận, so với một thân một mình xông vào nhà họ Ưng thì lớn hơn sao?

“Chiếm đoạt!”

Linh Lung nói: ‘Tinh trạng của bé gái nguyên nhân cuối cùng vẳn là luồng sức mạnh phong ấn kia, sức mạnh không đủ thuần túy, phần lớn đều là thú tính!”

“Trừ phi có người có thế chiếm đoạt toàn bộ năng lượng tiêu cực kia”.

Trần Đức hỏi: “Tôi cần phải làm thế nào?!”

“Trần Bát Hoang, nhất định anh phải nghĩ kỹ, hung hiếm trong này không cần phải đi sảu vào như nhà họ Ưng…”, Linh Lung cực kỳ chăm chú: “Lơ là một chút, chẳng những anh sẽ thất bại, mà còn bị bóng tối kia nuốt trọn, suy bại thành hình người dã thú!”

“Tôi nghĩ kỹ rồi”.

Vẻ mặt Trần Đức kiên định,

Ban đầu,

Lúc ưng Thanh Vũ vận dụng loại sức mạnh phong ấn kia, rủi ro chẳng phải cũng không nhỏ sao?

Nhận ơn một giọt, trả ơn một dòng.

ơn cứu mạng của ưng Thanh Vũ dù có lấy mạng ra đế báo đáp thì có sao chứ?!

“Linh Lung, tôi cần phải làm sao? Việc này không nên chậm trễ, cô dạy tôi đi!”

“Được, chỉ cần thần thức của anh rời cơ thế, tiến vào thức hải của cô bé, sau đó vận chuyển bộ võ kỹ này!”

Linh Lung nhìn thấy Trần Đức tâm ý đã quyết, cô ta cũng không nói nhiều, truyền bộ võ kỹ cho Trần Đức: “Võ kỹ này được đặt tên là chiếm đoạt quyết, người sáng tạo nó rất nhàm chán, chính là để chiếm đoạt cảm xúc của người khác”.

“Ách, còn có loại võ kỹ này?”, Trần Đức kinh ngạc.

“Đại Thiên Thế Giới không thiếu thứ lạ”, Linh Lung nói: “Nếu anh có thể sống tiếp, sau này đi Đại Thiên Thế Giới thì sẽ hiểu, chỉ có anh không nghĩ đến thỏi, không có gì là không tồn tại”.

“Được rồi”.

Trần Đức không nói thêm gì nữa, bắt đầu tu luyện võ kỹ quen thuộc!

Đó là một loại võ kỹ thần hồn,

Đặc biệt nhằm vào thần thức,

Nắm giữ được tinh túy, Trần Đức mới phát hiện, bộ chiếm đoạt quyết này nào đơn giản như lời Linh Lung nói? Thứ nó cắn nuốt không chỉ là cảm xúc, còn có thần thức của người khác, đế phát triển thần hồn cúa chính mình!

Chỉ có điêu loại võ kỹ này người bị chiếm đoạt chỉ có thể là những người không sức đánh trả như ưng Thanh Vũ hoặc trong tình huống thực lực chênh lệch to lớn.

Nếu không thì vô dụng.

Quả thật cũng được coi là loại võ kỹ vô nghĩa.

Lại một ngày trôi qua, anh nhanh chóng nắm giữ được chiếm đoạt quyết, tiếp đó khống chế thần hồn, đi ra khỏi tiên đài, kim quang chợt lóe, anh đi vào trong thức hái của Ưng Thanh VQ.

Thức hải trước mắt không giống nhau, nơi này

không có linh khí, càng không có tiên đài, chỉ có một màu đen mênh mông.

“Thức hải của người bình thường chắc là màu trắng, cảm xúc tiêu cực quá nhiều, dù là thức hải này cũng có biến chất”, Trần Đức đứng trong thức hải, anh là sâc thái duy nhất ở đây.

ở giữa thức hải có mấy loại xiềng xích màu đen theo trật tự đang khóa một bóng dáng xinh đẹp giống ưng Thanh Vũ, chí là trên người nó tràn đầy hung ác, sát khí, vẻ vắng lặng, hai tròng mắt đỏ tươi tràn ngập dã tính, giống như dã thú, Ma Vương!

Cách khá xa, Trần Đức tự cảm thấy tâm thần mình cũng sắp nhiễu loạn rồi.

“Nhất định phải ổn định, không thể bị ảnh hưởng!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK