Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không thể ngăn cản được Trần Đức dù chỉ là một giây.

Chưởng đao xuyên qua lá chắn, xuyên qua lớp phòng ngự, bố thẳng xuống đính đầu hắn.

“Phụt phụt!”

Máu tươi văng ra, đầu của Kim Tứ Hải nổ tung!

Thật sự nổ tung rồi.

Như quả dưa hấu bị xe nghiền nát, màu đỏ tươi cùng với mảnh xương và não không ngừng văng ra khắp nơi, chẳng những đầu mà cả người hần cũng chia năm xẻ bảy trong nhát mát, cả thần hồn của hắn cũng vỡ tan, tiêu biến!

Chí trong vài giây ngắn ngủi, Kim Tứ Hải đã chết!

Chết đến mức không thế chết thêm lần nào

nữa!

Trần Đức ra tay rất nặng, rất tàn nhẫn, sau khi Kim Tứ Hải nổ tung, Ly Hỏa trong người anh cũng khởi động, lao nhanh ra ngoài trong phút chốc, làm máu của hắn bốc hơi, thiêu cháy cơ thế hân, phá hủy chút cặn thần hồn cuối cùng còn sót lại, luyện hóa!

Kim Tứ Hải tuyệt đối không có bất kỳ một cơ hội nào đế sống lại, trớ về được nữa!

Toàn bộ quá trình đó, Nam Cung Trần chỉ nhìn như thế, trơ mắt nhìn.

Không phải ông ta không muốn cứu.

Mà là không thể cứu được!

Tốc độ của Trần Đức quá nhanh, anh làm xong hết mọi thứ chỉ trong vài giéy, thậm chí ông ta còn chưa kịp phản ứng, Kim Tứ Hải đã chết rồi, chẳng những chết mà còn ra đi không đế lại một cọng lông nào!

Cá Hái tộc…

Đều chìm vào sự im lặng vô tận.

Hơn hai ngàn vạn, gần ba ngàn vạn võ giả đều phải nhìn Trần Đức bằng một ánh mắt khác.

Anh… Anh lại chống đối với một cao thủ Khai Thiên đính phong, chẳng những chống đối mà còn chém giết Kim Tứ Hải trước mặt Nam Cung Trần!

Tên điên!

Đúng là một kẻ điên!

Thật sự quá ngông cuồng, thậm chí còn điên cuồng quá độ!

Theo như bọn họ thấy, thì điều kiện mà Nam Cung Trần đưa ra là quá tốt, vô cùng tốt, tuy là có mất đi một số tài sản và thế diện, nhưng ít ra cũng giữ được mạng mà?

Chỉ cần có mạng, sau này muốn thế nào cũng được, thậm chí còn có thế báo thù cho ngày hôm nay.

Nhưng một khi mất mạng.

Thì chính xác là mất hết tất cả mọi thứ!

Dù Trần Bát Hoang có yêu nghiệt đến mức nào,

dù anh có dùng cảnh giới Hỗn Nguyên để đánh bại Phản Hư, đánh bại Cố Bản, dù họ có khiếp sợ và tin tưởng anh đến mức nào, thì anh cũng không thể đánh bại được một cao thủ Khai Thiên đảu mà?

Hơn nữa.

Nam Cung Trần còn là Khai Thiên đỉnh phong!

So với cảnh giới Hỗn Nguyên của Trần Bát Hoang, ông ta cao hơn anh hắn ba cánh giới lớn!

Chẳng lẽ Trần Bát Hoang có thể vượt qua ba cánh giới đế đánh người? Theo lẽ thường mà nói, một đầu ngón tay của Nam Cung Trần là đủ để nghiền nát Trần Bát Hoang rồi đấy nhỉ?

Hết người này đến người khác hít thờ không thông, đây chính là chuyện điên cuồng nhất, khoa trương nhất, khó hiếu nhất bọn họ gặp phái trên đời, dường như linh hồn cũng bị rút ra khỏi cơ thể, đầo tới đảo lui, tan thành mây khói rồi vậy.

“Cậu Trần, xúc động quá rồi…”

Cơ Trường Vân lắc đầu, thớ dài, tuyệt vọng.

Lẽ ra.

Trần Bát Hoang chỉ cần đồng ý ba điều kiện đó, Hải tộc đã có thế sống, Trần Bát Hoang đã có thế

sống!

Nhưng bảy giờ.

Tất cả đều phải chết!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK