Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Còn Âu Dã Tư Linh và Diêu Mộng Vũ thì sao? Hai cô đều ngơ ngác giống như hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra, đầu óc kêu lên ong ong, trong đầu chỉ còn lại tin Trần Bát Hoang đã chết, khuôn mặt xinh đẹp trắng bệch không còn chút máu.

“Tiền bối!”

Mãi một lúc lâu sau, Cổ Lục Đạo mới ngẩng đầu nhìn thẳng vào Tạ Phong Vân, mặt mày xám như tro tàn, bước lên trước mấy bước chắn trước mặt Âu Dã Tư Linh và Diêu Mộng Vũ nói với giọng hết sức kiên quyết: “Cậu muốn cứu Bàn Khai cũng được, nhưng muốn hai cô bé này thì không được!”

“Du, Co Luc Dao dien roi ha?”

“Dam tir choi Ta Phong Van?”

“Phu nir ma thoi, chang phai chi la mot mon do choi thoi sao? Vi hai ngirdi phu nCr ma tCr choi Ta Phong Van? Ong ta nghi cai gi vay?”

“Co le la vi danh dir va the dien…”

Dam vo gia dang xa deu vo cung kinh ng^c, khong ngcr Co Luc Dao lai tir choi.

Ngay ca cac de td, chap phap gia va trircrng lao cua hoc vien Thanh Phong cung kinh ngac kho hieu nhin Co Luc Dao.

“Hu?”

Ta Phong Van cung hoi kinh ngac, hien nhien la han ta khong ngd Co Luc Dao lai dam tir choi minh, khoe mieng khe nhech len mot nu cu’di gan: “Co Luc Dao, ong noi lai Ian nCra xem?”

“Toi…”

Co Luc Dao dang djnh md mieng, b6ng nhien vang len mpt gipng noi khong biet truyen den tir dau, ngat Idi ong ta: “Chi bang may m£ cung xirng de sir ton tao lap lai Ian nCra ir? May cho rang minh

là cọng hành nào?’

Vừa dứt lời đã thấy một luồng sáng vàng vọt tới từ đằng xa, chỉ vài giây sau đã vững vàng đứng ở trước mặt Cổ Lục Đạo.

Ánh vàng biến mất, điều đầu tiên ánh vào mi mắt chính là một bộ đồ màu đen đang bay phấp phới, sau đó là một vò rượu.

Người đến vừa dừng lại đã ngửa đầu uống rượu, hầu kết lăn lộn, ừng ực mấy ngụm, khóe miệng chảy xuống vài giọt nước trông hết sức tự tại và phóng khoáng!

Vài giây sau, rượu gần không còn và cạn sạch thì anh mới dừng lại, bỏ vò rượu xuống, hơi thở mang theo một mùi rượu lạnh nhạt nói: “Dám gây chuyện ở học viện Thánh Phong, còn dám lấy người phụ nữ của Trần Bát Hoang tao làm hàng hóa? Tạ Phong Vân, mày tính cái thứ gì?”

Khi vò rượu được lấy ra, cùng lúc đó, hình dáng của người này cũng đột nhiên xuất hiện trong con ngươi của tất cả mọi người, Trần Bát Hoang?

Nhìn thấy anh, toàn bộ học viện Thánh Phong, tất cá các võ giá đều hơi sững sờ, ai nấy cũng tỏ vẻ kinh ngạc, lâm vào trạng thái im lặng trong giây lát.

Bao gồm Cổ Lục Đạo, một số vị viện trưởng, Âu Dã Tư Linh và Diêu Mộng Vũ, tất cả đều ngây người khi nhìn thấy bóng dáng quen thuộc đó.

Không phải Trần Đức đã vào núi Vạn Long, chết rồi sao?

“Bát… Bát Hoang…con…con vẫn còn sống?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK