Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vốn dĩ hắn phải chết, giờ lại được Tạ Phong Vân nhìn trúng?

Một bước lên trời luôn!

Tuyệt đối là một bước lên trời!

Trần Không Hành bên cạnh cũng vô cùng kinh ngạc và còn có chút tức giận.

ở Vân Tiêu Giới, một người bái hai SƯ phụ tuy không phái chuyện hiếm thấy gì, nhung trực tiếp cướp người như vậy hoàn toàn chính là không thèm nế mặt ông ta!

Tiếc là ông ta chí có thế im lặng, không dám nói lời nào dù là nửa cảu.

“Tạ Khai ra mắt sư tôn!”

Con ngươi Bàn Khai hơi co rút lại, sau đó mừng rỡ như điên, lập tức quỳ xuống giữa trời, giọng điệu chân thành, trực tiếp tự xưng Tạ Khai.

“ừ’.

Tạ Phong Vân cũng không bất ngờ trước kết quả đó, người như hắn ta muốn thu đệ tử thì chưa bao giờ tùng thất bại.

Hân ta ngừng một chút rồi nói tiếp: “Ta nghe nói con đạt được 18 luồng linh tinh, lấy ra làm lễ bái sư đi”.

“Hả?”

Bàn Khai ngấn ra, hiến nhiên không ngờ Tạ Phong Vân sẽ nói câu đó.

Có điều, nghĩ lại cũng bình thường, e rằng mục đích lần này của Tạ Phong Vân chính là linh tinh!

Loại tài nguyên ấy, dù nhà họ Tạ ở Tây Hải hay Bán Thánh thì cũng hết sức quý trọng!

Tuy Bàn Khai có chút không nỡ, nhưng vân lấy ra tất cả linh tinh: “Sư tôn, vốn là 18 luồng linh tinh, nhưng đệ tử đã luyện hóa sáu luồng khi ớ Đại Thiên Bí Cảnh, chỉ còn lại 12 luồng”.

“Không sao”.

Tạ Phong Vân vung tay lên, cất bình nhỏ phong ấn linh tinh vào nhẫn Tu DI: “Nếu làm đệ tử của ta,

vậy vi sư cũng cho con một món quà gặp mặt”.

Hẳn ta vừa nói vừa nhìn về phía Âu Dã Tư Linh và Diêu Mộng Vũ, rồi nói với Bàn Khai: “Chẳng phải con thích hai người phụ nữ kia sao? Từ giờ trở đi, họ chính là của con!”

Tạ Phong nói một cách hết sức hờ hững giống như Âu Dã Tư Linh và Diêu Mộng Vũ chính là hai món hàng hóa của mình, mặc cho mình giải quyết, hoàn toàn không thèm quan tâm đến suy nghĩ của Cổ Lục Đạo và mọi người trong học viện Thánh Phong.

“Cám ơn sưtôn!”

Bàn Khai lập tức vui vẻ, trong mắt lóe lên vẻ hài hước.

Nếu Trần Bát Hoang đã chết, vậy chơi đùa với người phụ nữ của hán cũng không tệ!

Chơi chết người phụ nữ của hán khiến mẩy cô đi gặp Trần Bát Hoang rồi kể lại những gì mình đã trải qua với hắn thì chẳng phải càng tuyệt hơn sao?

“ừ’.

Tạ Phong Vân lại liếc Cổ Lục Đạo nói: “ông, đã nghe thấy lời tôi nói chưa?”

Cổ Lục Đạo, Lâm Chi Tâm, Vệ Hải Tâm và năm vị viện trường kế cả hơn 30 trường lão cùng một đám chấp pháp giả đều lộ ra vẻ mặt hết sức khó coi.

Khinh người quá đáng, đúng là Khinh người quá đáng mà!

Một đám mặt mày đỏ bừng, siết chặt nắm tay, con ngươi rực lứa.

ức chế!

Thật là hết sức ức chế!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK