Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bình thường mà nói, giữa Thánh Nhân, chênh lệch mỗi cấp cũng có cả triệu lần, đề thăng gấp triệu lần này đối với người khác nói cũng có thể vượt một cấp chiến đẩu, nhưng đối với Trần Đức mà nói lại là thứ vũ khí sắc bén siêu cấp!

Bới vì anh không chỉ có Cửu Trọng Cực Ánh, mà anh còn có Cực cảnh!

Hai cái hợp lại, cộng thêm thực lực khủng của bản thân, bây giờ anh dùng toàn lực hạ xuống, có thế đạt được lực tinh thần!

Một lực tinh thần là bao nhiêu?

ừm, chính là đủ để đánh bể vị trí như Vân Tiẽu

Giới!

Từ Thần Vương đến Thánh Nhân vốn chính là một ranh giới, nghiêm chỉnh mà nói, sau khi đạt đến Thánh Nhân, Vân Tiêu Giới khó mà chịu đựng được sức mạnh như vậy, cần phái đến vị trí như Đại Thiên Thế Giới.

Cho nên,

Thực lực Trần Đức đề thăng nhìn thì khoa trương, nhưng ở trong tình lý, nếu như đột phá từ Thần Vương đến Thánh Vương vẫn tương đồng với đột phá cảnh giới nhỏ, vậy có ý nghĩa đột phá gì? Có nhiều người bị kẹt ở Bán Thánh đỉnh phong, suốt đờl không có cách nào đột phá.

Cùng giảy đó,

Tư Đồ Lảm vốn đã ra tay, nhưng phương thiên họa kích đột nhiên dừng lại, hắn thu chiêu, không cỏ

tiếp tục ra tay với Bạch Tĩnh Vản,

Bải vì,

Trần Đức đã đi ra từ trong sơn động.

Mục tiêu của hắn cho đến bây giờ không phải Bạch Tĩnh Vân, mà là Trần Bát Hoang.

Chỉ cần Trần Bát Hoang chết, cuối cùng Bạch Tĩnh Vản vẫn là của hắn!

Còn về tấm thân Bạch Tĩnh Vân còn trong sạch hay không, hắn có thế không quan tâm đến quá khứ, bây giờ không quan trọng nữa rồi, nói cho cùng hẳn cũng chỉ thèm khát cơ thể Bạch Tĩnh Vân mà thôi, chí cần đoạt tới tay là được.

“Anh… anh… tỉnh rồi?”

Áp lực của Bạch Tĩnh Vân giảm dần, đầu tiên là sửng sốt, sau đó cô ta lấy lại tinh thần, nhìn Trần Đức từ sau lưng bước tới, trên khuôn mặt nhỏ hiện ra kích động, cũng sắp khóc đến nơi rồi. Đá lớn treo trong lòng cuối cùng đã rơi xuống.

Dưới kích động, cô ta lập tức không kìm được kích động lao về phía Trần Đức rồi ôm lấy anh:

“Anh… anh cuối cùng đã tỉnh rồi, tôi lo lẳng chết mất”.

Đúng vậy,

Cô ta rất lo lắng, một mặt lo lẳng vì trạng thái kỳ quái của Trần Đức trước đó, mặt khác lo lâng Bạch Lan Tiên và Tư Đồ Lâm thừa dịp xông vào sẽ hạ sát Trần Đức,

Bây giờ thì tốt rồi,

Cuối cùng Trần Đức đã tỉnh, dù đối thủ không phải Bạch Lan Tiên và Tư Đồ Lâm, chí ít bọn họ còn có thế trốn, không phải sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK