Từ chương 1125 trở đi đã được chỉnh sửa. Xin lỗi anh em nhiều ạ, vì lượng truyện gửi về lớn nên mình có bị nhầm lẫn. Nếu có lỗi nhờ anh em báo giúp mình số chương và tình trạng lỗi. Mình sẽ chỉnh ngay khi có thể. Cảm ơn đã báo lỗi cho mình và đã ủng hộ web ạ.
—
Thương Long cời áo, trên cơ bắp cuồn cuộn nổi lên một con rồng màu đen, sau đó, ông ta lấy ra một thanh đao dài hơn nửa mét từ trên Land Rover, trên thanh đao cũng có hình một con rồng quấn quanh!
Chẳng trách sở Thế Cuồng gọi ông ta là Thương Long.
“Ha ha, nhóc con, có thế chết dưới đao của tao là vinh hạnh của mày đẩy”, hai mắt Thương Long nheo lại, cầm đao, vô cùng tự tin, đảo nhìn Trần Đức từ trên xuống dưới: “Mày cũng may mắn đấy, là người thứ ba trăm chết trong tay tao, kiếp sau, hy vọng mày mở to mắt chó của mày nhìn cho kỹ người nào nên chọc, người nào không nên chọc”.
“Đi chết đi!”
Thương Long không có thói quen nhiều lời, ông ta cực kỳ quyết đoán, vừa dứt lời, thanh đao trong tay gỉơ lên cao rồi hạ xuống!
Trần Đức không nhúc nhích, cứ yên lặng đứng đó, mặc cho thanh đao đó chém xuống, nhưng
không biết tại sao thanh đao thô nặng lại không chém trúng, chỉ xượt qua người Trần Bát Hoang, mà ngay cả một cọng lông cũng không chạm vào được.
“Vãi, mày may mẳn đấy!”
Thương Long ngẩn người, tưởng rằng mình sơ suất, mắng một cảu, đồng thời chuấn bị nâng đao lẻn lần nữa vung về phía trước!
Thân đao rung lẽn, lóe lên từng ánh huyền quang, lần này, rất chuẩn, đao phong nhằm thẳng vào cổ, động mạch chủ của Trần Đức!
Chỉ cần chém xuống, đầu của Trần Đức chẳc chắn rơi xuống đất!
‘To gan! Dám động vào cậu Trần?”
Đúng lúc này, đột nhiên, một tiếng quát vang lên, đồng thời, một thanh đao nhỏ bên bầu trời phi đến mang theo hào quang đập vào thanh đao chém đó.
“Keng!”
Lập tức tia lửa rực rỡ bắn lên, Thương Long chỉ cảm thấy cánh tay tê dại, đao trong tay bất giác rơi xuống.
Khuôn mặt ông ta run lên dữ dội, không tự chủ
nhìn về hướng phát ra ảm thanh, sắc mặt hai người Sở Thế Cuồng và Sở Thiên Phàm đều biến đổi nhìn về phía xa.
“Ầm ầm ầm…”
Đúng lúc này, gần như cùng lúc, trên bầu trời, vang lên tiếng nhức tai, chỉ thấy ở phía xa có một đoàn trực thăng xuất hiện nối đuôi bay về phía này!
Vừa nhìn có đến ba mươi sáu chiếc!
Hai bên trực thăng treo lá cờ rực rỡ đủ màu sắc khác nhau, chiếc trực thăng thứ nhất, viết một chữ “Diệp”!
Chiếc thứ hai, lá cờ chữ “Cổ” tung bay phấp phới.
Chiếc thứ ba, chữ “Tôn” phần phật vang lên, chữ màu vàng rực rỡ chói lọi.
Chiếc thứ tư…
Chiếc thứ năm…
Chiếc thứ hai mươi sáu, chữ ‘Lữ’ phấp phới,
rồng bay phượng múa.
Chiếc thứ ba mươi ba, chữ ‘Kỳ’ đầy màu sâc cổ
xưa.
Chiếc thứ ba mươi hai, hai chữ ‘Âu Dã’, bá đạo nổi bật, lá cờ màu tím cá tính tươi mới.
Trên bầu trời, ba mươi sáu chiếc trực thăng từ xa bay đến.
Đúng lúc đám người sở Thế Cuồng, sờ Thiên Phàm, Thương Long nhìn qua, lại thấy từng cánh cửa khoang trực thăng cùng mở ra, sau đó, từng tiếng nói còn lớn tiếng đập cánh của trực thăng vang lên từ trên chín tầng mảy thông qua loa phóng thanh.