Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bởi vì,

Tộc Độc Cô tu luyện Vô Tinh Kiếm!

Kiếm của bọn họ không có tình.

Không có tình, cho nên lạnh!

Tộc Độc Cô tuy không phải thế lực viễn cố, nhưng có thực lực viền cố, chí là vì người của tộc này ít, lại khiêm tốn, vì vậy không có trong thế lực viền cổ.

Nhưng,

Nhắc tới kiếm.

Ai dám coi thường tộc Độc Cô?!

Một vài người đã từng đi đảo Khốn Long, may mắn được thoát ra ngoài, ngay lập tức bọn họ nhận ra lai lịch của Hằc Long Vương, chỉ là không ngờ Hắc Long Vương ban đầu còn giống như con khủng long, hôm nay đã tiến hóa thành dáng vẻ như vậy,

Phải biết rằng,

Ban đầu Long Vương từ đảo Khốn Long đi ra, gần như đều im tiếng biệt tích, không rõ hành tung.

Hôm nay,

Hắc Long Vương hiện thế, điều này khiến tất cả mọi người kinh hãi.

Một chướng của Hắc Long Vương giáng tới, đồng thời ép bảy người như Thái Sơn ép xuống.

Nhưng,

Đoàn người Trần Phong Hành quá mạnh mẽ, bọn họ đứng chung một chỗ, ớ Đại Thiên Thế Giới này, thế lực viễn cổ khác không ra thì bọn họ chính là đội hình mạnh nhất, ai dám tranh phong?

Trong bảy người, Trần Phong Hành thậm chí còn không ra tay, sáu người còn lại cùng nhấc một chưởng, nghênh đón móng rồng kia.

Làn sóng cực lớn thoáng qua, Hăc Long Vương bị đánh thụt lùi, phát ra tiếng gầm thét, phía chân trời, đại đạo đều bị tiếng gầm thét của nó mà kéo tới, từng đường sấm chớp chắc như cây giáng xuống, hư không vừa được tu bổ không lâu lại một lần nữa bị đánh nát.

Nhưng,

Sáu người kia cũng có chút khó chịu.

Sức mạnh của tộc Long quả thật rất mạnh, Hắc Long Vương khiến bọn họ cảm nhận nỗi đau đớn nhiều nảm chưa từng thử qua, đương nhiên cũng chỉ là đau đớn mà thôi.

Chỉ là,

Một kích này vừa dứt.

Đột nhiên,

“Vù vù vù!”

Trong không khí truyền đến từng âm thanh phá khồng, tiếp đó có thế nhìn thấy rõ ràng, xung quanh bọn họ xuất hiện hết thanh kiếm này đến thanh kiếm khác, đông đúc chằng chịt, ít nhất hơn một triệu!

Từng thanh kiếm bao quanh bảy người, tạo thành một khu vực đặc biệt.

Mỗi một thanh kiếm đều lóe lẻn đạo

tắc.

“Kiếm vực!”

Ánh mắt Trần Phong Hành cứng lại, vào lúc này hiện ra một vẻ nghiêm túc hiếm có: “Đứa trẻ của nhà Độc Cô, cậu… là một Vương Quân, vậy mà đã học kiếm vực?”

Thế nào là kiếm vực,

Tên như ý nghĩa, chính là một khu vực do kiếm hình thành!

Chỉ là,

Khu vực này cũng không phải khu vực bình thường.

Đó là cấm thuật của nhà Độc Cô, yêu cầu thấp nhất của kiếm vực cũng cần cấp Tôn, mà sở dĩ là cấm thuật, bời vì kiếm thuật quá mức nghịch thiên, mỗi một thanh kiếm đều tạo ra từ trân bảo, mỗi một thanh kiếm đều cần một kiếm hồn!

Kiếm hồn là gì?!

Chính là mạng người!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK