Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Còn Trần Đức, không ai để ý càng tốt, cứ thế anh cũng mừng rỡ được an nhàn, tự do!

Dù sao, có sư tôn hay không thì với anh cũng chắng ánh hướng gì.

“Em không sao”, Âu Dã Tư Linh đã thoát khỏi sự ủ rũ nán lòng, nở nụ cười động lòng người như tiên nữ.

Bên trong tố miếu, đoàn người lục tục rời đi, trong sân chỉ còn lại 48 người trước đó, thêm Âu Dã Tư Linh nữa là 49 người.

Sau khi những giáo viên kia rời đi, chắng mấy chốc, ngoài cửa đã đi tới một thanh niên trẻ tuổi,

hơi mập mặc áo bào trắng, trên eo đeo một cái ngọc bội màu tráng ngà, mặt mày rạng rỡ. Anh ta trực tiếp đi đến trước tố miếu, khẽ cười nói:

“Các vị sư muội, sư đệ, tôi là Từ Phong – đệ tử ngoại viện. Hôm nay, tôi sẽ tiếp đón mọi người”.

“Chẳc mọi người cũng biết một số quy định trong học viện Thánh Phong rồi. Tôi sẽ không nói nhiều nữa, nếu có gì không hiếu cứ tới hỏi tôi là được’.

Từ Phong rất ôn hòa, lấy một cái túi càn khôn ra, vừa nghĩ, một đống ngọc bội màu trắng ngà giống cái đeo trên eo anh ta lập tức xuất hiện trong tay:

“Sau này, cái ngọc bội này sẽ là giấy chứng nhận thân phận của mọi người nên phải đeo trên người. Đệ tử ngoại viện bình thường sẽ là màu trắng ngà, đệ tử ngoại viện cấp cao sẽ là màu xanh lá, còn đệ tử trung tâm sẽ lè màu xanh dương. Trong ngọc bội có thông tin chỗ ờ của mọi người. Sau khi nhận ngọc bội thì hẫy tự tìm đến ký túc xá của mình rồi làm quen với ngoại viện của chúng ta”.

Cánh tay Từ Phong khẽ run, thoáng chốc, tất cả ngọc bội đã rớt vào trong tay mọi người.

ớ bên ngoài thì đệ tử trong học viện Thánh Phong đều là những cao thủ đứng đầu, nên chồ ỏ

của mỗi người đều khá tốt, là từng tòa lầu các riêng. Hơn nữa, còn nằm trong những nơi có linh khí dày đặc!

Trần Đức và Âu Dã Tư Linh cũng không ở chung, cá hai cách nhau rất xa. Nhưng không sao, vậy thì càng tốt hơn cho sự tu luyện của cô ấy!

Theo từng hàng đệ tử rời đi, cái tên cúa Trần Đức và Âu Dã Tư Linh giống như một cơn gió lốc nhấc lên một đợt sóng gió trong ngoại viện.

Đầu tiên là Trần Đức, sự biểu hiện của anh ở chỗ tuyển sinh đã được những để tử vừa gia nhập vào ngoại viện truyền nhau, từ Thông Thần tầng 9 đột phá đến Thần Tôn mà chỉ dùng chưa đến 10 phút!

Hơn nữa, còn đánh bại Lương Vĩnh Thanh trong vòng một chiêu!

Quan trọng hơn là, anh còn có một người phụ nữ xinh đẹp như tiên, gần như là người đẹp nhất trong ngoại viện tên là Ầu Dã Tư Linh!

Anh vừa đến học viện Thánh Phong đã trờ thành nhân vật làm mưa làm gió ở ngoại viện!

Ngoài ra, những điều mà Âu Dã Tư Linh gặp phải trong tổ miếu cũng được truyền đi, hoàn toàn trở thành một trò cười trong mẳt của rất nhiều

người. Đặc biệt là một số người bị sác đẹp của cô ta đè bẹp như Chu Tư Linh, càng là vui sướng khi người gặp họa, thêm mắm thêm muối chuyện cô ta bị ghét bỏ truyền khắp mọi nơi.

Có điều… sau khi rất nhiều võ giả nhìn thấy gương mặt của Âu Dã Tư Linh thì lập tức chẳng màng đến thực lực và những gì cô ta gặp phái, tên tuối “người đẹp nhất ngoại viện” thoáng chốc đã rơi lên đầu cô ta.

Kết quá đó khiến Chu Tư Linh tức đến nồi nghiên răng nghiến lợi.

Giờ phút này, ớ một chô trước dòng suối nhỏ yên ả trong ngoại viện…

Một thanh niên đang lười biếng nằm trên ghế, thoải mái thư giãn câu cá, trên eo của hân có một cái ngọc bội màu xanh dương lóe lên ánh sáng chói mắt dưới ánh mặt trời.

Thanh niên họ Nghiêm tên Hoa, là đệ tử trung tâm ở ngoại viện. Thực lực của hắn đã là Thần Tôn 50 giai và đứng thứ năm trong ngoại viện!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK