Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng lần này, có hơn chục người từ nội viện đến ngoại viện làm việc, đúng lúc chứng kiến cái chết của Nghiêm Hoa, tên tuổi của Trần Đức không chỉ được lan truyền ở ngoại viện, mà rất nhanh người ở nội viện cũng đều nghe thấy!

“Tôi tận mắt chứng kiến, Nghiêm Hoa chủ nhân của kiếm Thiên Ma bị tên đó một phát đá chết. Mọi người không biết tình huống lúc đó đâu, thực sự là vô cùng khủng khiếp!”

Trong một góc của sân học võ, một người đang kế lại chuyện bản thân đã trải qua.

“Anh vừa nói hắn tên gì ấy nhỉ?”, một người hỏi.

“Tôi đỉều tra rồi, hắn họ Trần, tên Đức, tự Bát Hoang!”

“To gan thật đấy, ngay cả đàn em của Thư Vân Phi cũng dám giết?”

Các tình huống tương tự cũng được diễn ra ở một số nơi. Trong nội viện, tại một lầu gác rộng gấp mười lần biệt thự ờ thế tục, hai người đàn ông đang chơi cờ trong sân.

Một người đàn ông cầm quân trắng, cũng mặc trang phục màu trắng, tay cầm quạt giấy, tà áo bay phấp phới, phong độ phóng khoáng.

Người còn lại là quân đen, giống với màu cờ, hắn mặc trang phục màu đen.

Người mặc đồ trắng là Thư Vân Phi, đứng thứ ba trong số các đệ tử nội viện, lông mày lưỡi mác, nhẹ nhàng tao nhã.

Người mặc trang phục đen đứng thứ sáu trong số các đệ tử nội viện, tẻn là Thường Khải Lâm, so với vẻ tao nhã của Thư Vân Phi, hắn có vài phần khí chất của một người đàn ông mạnh mẽ.

“Cậu chủ Thư, mặc dù Nghiêm Hoa có chút ngông cuồng, đi đùa giỡn phụ nữ của người khác, quả thực đáng chết. Nhưng mọi người trong nội viện đều biết hắn là thuộc hạ ở ngoại viện của anh, thường xuyên giúp anh làm việc, dâng nạp linh thạch…”, Thường Khải Lâm nói: “Nếu chúng ta không dạy cho tên Trần Bát Hoang kia một bài học thì mất mặt lắm”.

“Đúng là như vậy, nhưng Khải Lâm, tôi hỏi cậu…”, Thư Vân Phi nhẹ nhàng hạ cờ xuống: “Ba chiêu, với ba chiêu cậu có thể giết chết Nghiêm Hoa không?”

“ỡm…”, Thường Khải Lâm lác đầu, rồi đáp: “Không thế!”

Mặc dù Nghiêm Hoa là đệ tử ngoại viện, nhưng bất kế là cảnh giới hay thực lực đều đã đủ tư cách gia nhập nội viện từ lâu, hơn nữa hán cũng xếp hạng thứ ba mươi mấy trong số đệ tử nội viện, thực lực không tệ!

Thành thật mà nói, đế giết một người như vậy chỉ với ba chiêu, Thường Khải Lâm không thế nào làm được.

Nghĩ thôi cũng đủ biết Trần Bát Hoang mạnh đển mức nào?

Nếu hần thực sự là cường giả Thần Tồn năm giai như lời đồn thì…

Thiên tư của tên này đã biến thái đến mức không thế biến thái hơn!

“Nếu thật sự nghiêm túc giết Nghiêm Hoa, tôi phải dùng mười chiêu”, Thường Khải Lâm suy nghĩ một lúc rồi nói thêm.

“Cho nên, nếu như lời đồn là thật, Khải Lâm, ngay cả cậu cũng không phải là đối thủ của hắn”, Thư Vân Phi cười rất thản nhiên tao nhã, tiếp tục thả một quân cờ trắng, ăn quân cờ đen.

“Nhưng cậu chủ Thư, tôi không phải đối thủ của hắn thì còn có anh mà, muốn giết Nghiêm Hoa, anh cần gì ba chiêu?”, Thường Khải Lảm nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK