Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chát!”

Bạo Long tát một cái lên mặt Triệu Thâm, sau đó chậm rãi đứng dậy:

“Mẹ nó, mày muốn giãy à? Mang thanh đao kia đến đây!”

Bạo Long vươn tay trái, đàn em lập tức đưa một thanh đao cho hắn ta và nó cũng là đao của Triệu Thâm.

Bạo Long cầm thanh đao, đi đến trước mặt Triệu Thâm, tàn nhẫn nói: “Triệu Thâm, mày đã dùng chính thanh đao này chém đứt tay tao, nên hôm nay tao cũng muốn dùng nó chém chân mày,

chém tới khi nào mày quỳ mới thôi!”

“Bạo Long, thằng chó nhà mày, có ngon thì chém chết tao đi!”

Triệu Thâm không ngừng giãy giụa, giờ hắn ta bị người đè lại, nếu nói không sợ là giả, trong lòng quả thật lo lắng không thôi.

Song, hắn ta sẽ không bao giờ cúi đầu trước Bạo Long.

ở trong lòng hắn ta, Bạo Long chẳng được tích sự gì cả, chỉ là một thằng vô dụng dựa vào anh trai để hoành hành hống hách mà thôi!

Người như vậy, không đáng để Triệu Thâm quỳ xuống! Càng không đáng để hắn ta cúi đầu!

Từ khi bước vào giang hồ lăn lộn, Triệu Thâm đã sớm nghĩ tới sẽ có ngày

này, tuy trong lòng rất lo sợ, nhưng vẫn thà chết chứ không chịu phục!

“Chém chết mày? Làm thế hời cho mày quá! Hôm nay tao cứ muốn mày quỳ xuống trước mặt tao đó!”

Bạo Long giơ đao lên, chém thẳng vào đùi Triệu Thâm.

Triệu Thâm hoảng sợ, nhắm chặt mắt lại theo bản năng. Song, tuy trên đùi có chút đau, nhưng không phải là cơn đau thấu tim như bị chém.

Trong lúc hắn ta đang khó hiểu thì giọng điệu chế giễu của Bạo Long chợt vang lên bên tai: “Triệu Thâm, mày cũng biết sợ à? Tao còn tưởng rằng mày không sợ thật ấy chứ. Mày mà không sợ thì nhắm mắt làm gì? Ha ha!”

Triệu Thâm mở mắt ra, cuối cùng cũng biết tại sao lại không bị thương, vì Bạo Long đã dùng sống đao chứ không phải lưỡi đao.

“Ban nãy chỉ dọa mày thôi, để coi mày can đảm thế nào. Giờ xem ra cũng chỉ thế thôi”, Bạo Long cười cợt, nói một cách đầy tự tin. Hắn ta chỉ là định chơi đùa với Triệu Thâm vì trong lòng cực kỳ hận Triệu Thâm, có thể nói là hận thấu xương!

Triệu Thâm chặt đứt tay phải của hắn ta, nên Bạo Long hận không thể chém hắn ta ra làm tám khúc.

Không phải là hắn ta không dám giết Triệu Thâm, mà chỉ muốn tra tấn, khiến Triệu Thâm thử cái cảm giác tuyệt vọng khi bị chặt đứt tay chân!

“Ban nãy là sống đao, dọa mày thôi, có điều giờ… mày sẽ không may mắn vậy đâu”.

Bạo Long lộn cổ tay, sống đao và lưỡi đao lập tức đổi vị trí cho nhau.

Trong lòng Triệu Thâm có cả trăm ngàn câu văng tục không thốt nổi nên lời, muốn chém thì chém đi, dọa hắn ta như vậy thú vị lắm hả?

Dù tâm lý Triệu Thâm có cứng cỏi, trải qua rất nhiều sóng to gió lớn thì bị dọa như vậy, chân cũng hơi run run.

“Run cái gì, đừng run, không phải mày trâu bò lắm hả? Ha ha…”

Bạo Long đắc ý cười, hắn ta muốn chính là như thế.

Muốn Triệu Thâm bị chém đứt tay đứt chân trong nỗi sợ hãi cùng cực.

“Vèo!”

Tại đây có hình

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK