Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thần thức cúa anh cũng trớ nên vững chắc và củng cố hơn!

“Thần lực Bất Tử Điếu đúng là biến thái, mỗi lần gần chết đều có thế tắm máu sống lại, cũng ngày càng mạnh hơn”.

Trần Đức thầm cám khái, có được Bất Tứ Điếu càng lâu, anh lại càng cám thấy kinh ngạc và rung động!

Sức mạnh Bất Tử Điếu còn khủng bố hơn so với tưởng tượng của anh!

Khi Trần Đức lên đường tiếp thì đã là ngày thứ ba anh tiến vào núi Vạn Long. Lúc này, anh đã trờ nên mạnh hơn, vẻ sâc bén cũng ẩn đi, trông như một người bình thường, đã đạt tới cảnh giới Phản Phác Quy Chân.

Giờ phút này, thần thức của anh quét qua, trong chu vi trăm mét thì dù là một con kiến cũng không thế chạy thoát được cám giác cúa Trần Đức!

Nơi này vẵn là núi Vạn Long, có Thiên Đạo và sự quấy nhiễu thần thức của em trai lão tổ Thánh Phong. Nếu là ở bên ngoài thì sẽ càng khủng bố!

“Phù, cũng là lúc nên đi tiếp rồi”.

Trần Đức đứng dậy, hơi khom lưng vái chào xác chết của Lâm Phá Thiên: “Sư tổ, ngài đợi ở đây thêm một lát nhé. Con đi tiếp đây, chờ con đi ra ngoài sẽ mang ngài về học viện Thánh Phong!”

Anh nói xong bèn tiếp tục đi về phía trước, điên cuồng lao tới men theo hướng dẫn của Linh Lung.

Một ngày một đêm sau, họ đã tiến vào đoạn giữa của núi Vạn Long, sự chờ mong trong mắt Trần Đức cũng càng trở nên nồng đậm.

Bôi vì, theo lời Linh Lung thì nơi này chắc châc có linh tinh.

“30m kế tiếp thì quẹo trái rồi lại đi thêm 50m”.

Linh Lung dựa vào thần thức khủng bố cảm giác rồi chỉ huy Trần Đức đi đến trước một cây cổ thụ.

Cây cổ thụ này thật sự rất lớn, mười hai mươi người trưởng thành ôm lấy cũng chưa chầc ôm hết được. Nhìn lên trẽn, ít nhất cũng phải cao cả 700 800m!

Trên thân cây, vò cây rất thô ráp tràn đầy nếp uốn, nhìn từ xa giống như một ngọn núi nhỏ vắt ngang trước mặt!

“Linh tinh, tôi cám nhận được nó rồi!”

Trong mầt Trần Đức tràn ngập sự vui sướng, bẽn trong thân cây cổ thụ và mấy nhánh khác chắc phải ấn chứa sáu luồng linh tinh!

“Nếu ở Đại Thiên Thế Giới thì cái cây này đã thành tinh từ lâu. Đáng tiếc, nó lại sinh ờ Vân Tiêu Giới bị thế giới áp chế”.

Linh Lung cảm khái: “Nhưng thế cũng tốt, nếu thành tinh thì chúng ta đã không tìm thấy linh tinh. Trần Đức, ra tay đi!”

“ừ!”

Trần Đức vươn tay chạm vào vỏ cây, linh khí trong cơ thế men theo thân, cành, lá, rê lao về phía sáu luồng linh tinh kia!

“Rào!”

“Rào!”

“Rào!1

Cố thụ lay động, cành lá đong đưa, lúc này nó giống như sống lại, thân cây không ngừng rung lắc. Khoảng nửa tiếng sau, sáu luồng linh tinh màu đen giống như mẩy con cá chạch xông ra từ trong thân

cây.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK