Vương Mâu cực kỳ mừng rỡ, quả nhiên Lăng Nhất Hải đã nhớ ra hắn ta!
Cuộc đối thoại của hai người bọn họ truyền vào trong tai tu sĩ bốn phía, ai ấy đều cực kỳ hâm mộ, đám người Vương Mâu lập tức hấp dẫn rất nhiều ánh nhìn.
Còn động tác khom lưng khụy gối của Vương Mâu, ai quan tâm?
Chẳng ai quan tâm!
Thế giới này vốn dĩ chính là cá lớn nuốt cá bé.
Kẻ yếu cúi người hành lễ với cường giả không phải là điều nên làm sao?
Bọn họ là tu sĩ, theo luật rừng, thực lực là trên hết, trời sinh mang máu lạnh.
Nếu như có thế quen biết Lăng Nhất Hải, đừng nói là khom lưng cúi người, dù quỳ xuống cũng sẽ có rất nhiều người nguyện ý làm!
Thậm chí một vài nữ tu sĩ còn nguyện dâng hiến bản thản!
ớ ngoại giới, Lăng Nhất Hải chính là người xuất sắc trong các tu sĩ trẻ tuổi, ở đây còn là cường giả hàng đâu, ai lại không muốn nói mấy câu với hắn ta chứ?
Duy chỉ có Lâm Tử Huyên là không thoải máu, dù sao thì Vương Mảu cũng đi cùng bọn họ, làm hành động này, trong nháy mắt liền kéo rất rất thấp thân phận và địa vị của cô ta, thấp hơn Lăng Nhất Hải ít nhất ba bậc!
Lâm Tử Huyên rất không thích cảm giác này.
“Có chuyện?”
Lăng Nhất Hải nhìn chằm chằm Vương Mâu, hỏi.
“Không có không có, cậu Lăng, tôi dẫn theo người của mình đến chào hỏi anh!”
Vương Mâu luôn mồm vâng dạ, hắn ta kéo Lâm Đông Nhạc qua rồi giới thiệu: “Cậu Lăng, đây là chú tôi, Lảm Đông Nhạc”.
Hắn ta trực tiếp dùng xưng hô là chú để giới thiệu Lâm Đông Nhạc, rõ ràng hắn ta muốn làm người đàn ông của Lâm Tử Huyên, giống như đang
tuyên thệ chủ quyền.
Thậm chí, lúc nói chuyện còn khiêu khích nhìn Trần Đức ở phía xa,
“Ha…”
Trần Đức quay đầu đềy coi thường.
Từ đầu đến cuối anh vẫn tìm hình bóng của Cơ Tuyết.
La Văn Sơn nói cường giả đứng hàng đệ nhất đều sẽ hội tụ vào hôm nay, bọn họ đều tới đây cùng tìm cách tiến vào thiên cung như thế nào.
Như vậy,
Đoàn Phong Trần thân là người đứng đầu, chắc chắn cũng sẽ tới.
Anh vẫn đang tìm bóng dáng mấy người này. Chí tiếc đến bây giờ vẫn chưa phát hiện ra tung
“Cậu Lăng”.
Cùng giây đó, Lâm Đông Nhạc cũng khom người hành lẻ, ông ta cúi người còn sâu hơn Vương Mâu, rất muốn Lăng Nhất Hải chú ý.
“Vị này là cỏ cả của nhà họ Lâm, cháu gái của Lâm Đông Nhạc”.
Vương Mâu lại giới thiệu Lâm Tử Huyên cho Lăng Nhất Hải: “Cũng là người phụ nữ của tôi”.
Lúc giới thiệu với Lâm Tử Huyên, hân ta cũng chứng minh thân phận của cô ta.
Đồng thời còn nói là người phụ nữ của hắn ta.
Theo như hắn ta thấy, ở trước mặt Lăng Nhất Hải, Lâm Tử Huyên không thế không cho hẳn ta thể diện.
“Cậu Lăng”.
Lâm Tử Huyên cũng chào hỏi, nhưng khác với Vương Mâu và Lâm Đông Nhạc, cô ta chỉ gật đầu, không khom người, cũng không hành lê, đồng thời không hề vui vẻ nhìn Vương Mâu.
“Hả?
99
Hành động khác thường của cô ta lập tức hấp dẫn ánh mắt của Lăng Nhất Hải, hắn ta nhìn cô ta chằm chằm, hai ba giây sau liền bật cười, hăn ta gật đầu nói: “Cô, không tệ đấy, có thể đi theo tôi làm hầu gái bên người”.