Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng người Vân Tiêu Giới bọn họ dám ngăn cản ông ta chấp pháp, sẽ chọc đến nhân vật lớn của thành Thông Thiên, bọn họ không dám mạo hiếm cứu Trần Bát Hoang.

Có thể thấy rõ ràng, sắc mặt của Lục Âm Dương đã trớ nên cực kỳ khó coi, giống như bị nhuốm một lớp mực đen, nghiêm mặt, sầm xì.

Nối giận!

Ống ta nổi giận thực sự!

Đã bao nhiêu năm… đã bao nhiêu năm không ai dám ăn nói với ông ta như vậy?

Được cưng sủng nên kiêu căng ư?______________

Muốn chết mà!

‘Thành chủ, tôi hỏi ông đấy, trả lời tôi đi!”, trong lúc Lục Âm Dương âm trầm một lúc, Trần Đức lại lên tiếng lần nữa.

Lời nói âm vang tựa như một đòn búa đập mạnh, mang theo tiếng gào rít cuồn cuộn, rơi bên đôi tai Lục Âm Dương!

Một đôi mắt nhìn thẳng va chạm với đôi mắt tràn đầy sát khí của Lục Âm Dương!

Cùng vào lúc này, Lục Âm Dương giống như nhìn thấy quý, dưới ánh mẳt ép bức của Trần Bát Hoang, bất giác lùi lại một bước nhỏ, cơ thể trở nên cứng đờ, da đầu tê dại!

Sắc mặt trớ nên trắng hơn người chết ở âm

phủ!

Ánh mắt của Trần Đức khiến ông ta sợ hãi!

Giống như… giống như Trần Bát Hoang trước mắt là một vị Đế Vương cái thế!

Khí thế, uy áp đó, kể cả là ỏng ta cũng hoàn toàn không chống nối!

Vào khoảnh khắc ánh mắt hai người đổi thắng

với nhau, ông ta cảm nhận rõ ràng tim loạn nhịp, và khí tức của cái chết…

Sau đó.

“Vù…”

Lục Âm Dương hít sâu một hơi rồi thả dài ra, khẽ làm dịu áp lực trên người xong, thận trọng, nặng nề, kinh sợ nói:

“Trần Bát Hoang, chuyện hôm nay, không có lần sau!”

Nói xong, Lục Âm Dương sầm mặt, bất đắc dĩ lùi ra một bước!

Một bước lùi của ông ta khiến trăm ngàn tu sĩ hoàn toàn trố mắt, thôn mặt, kinh ngạc ngẩn người nhìn Lục Âm Dương.

Lục Âm Dương… lại… lại… nhượng bộ?

Cảnh này đánh sâu vào trong đôi mắt, trong đầu của tất cả mọi người, còn như nằm mơ hơn cả nằm mơ, như ảo giác hơn cả ảo giác.

Sắc mặt Chu Tu liền trở nén xám xịt trong phút chốc!

Khó coi như màu gan heo!

Lục Âm Dương nhượng bộ, cho dù là nắm mo, Chu Tu cũng không ngờ đến điều này, cho nên hẳn mới có gan dám thách thức Bát Hoang, khích bác Trần Bát Hoang, nếu không, chỉ dựa vào khoảng cách chênh lệch giữa hắn và Trần Bát Hoang, cho hân mười cái gan, hắn cũng không dám chọc vào anh!

Lục Âm Dương nhường một bước, sắc mặt Chu Tu trở nên gần giống như màu gan heo, toàn thân băng lạnh, hoảng hốt lúng túng.

Hơn một trăm ngàn võ giả cũng ngạc nhiên, bất ngờ, không thể tưởng tượng, bọn họ cũng không ngờ Lục Âm Dương sẽ nhượng bộ!

Nhượng bộ vì một thí sinh sát hạch!

Bọ họ sắp bị Trần Bát Hoang làm chấn hãi đến tê tái, trèo lên đỉnh tháp Thông Thiên, đánh xuyên tháp Thông Thiên!

Lục Âm Dương thỏa hiệp vì anh!

Các nhân vật lớn Vân Tiêu Giới cũng chấn hãi, ông già cố chấp như Lục Âm Dương mà cũng có lúc nhượng bộ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK