Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Đức bay ra xa!

Trực tiếp bay ra ngoài Thiên Điện! “Khụ!”

Cuối cùng không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi, quần áo rách toạc, da thịt dập nát, máu tươi chảy xuống theo vết thương, nhuốm cả chiếc áo đen thành màu máu, vô cùng chói mắt.

“Đây chính là đỉnh phong thần tôn ư, một chưởng tùy ý đã cường mạnh hơn tôi gấp ngàn lần, vạn lần?”

Lau vết máu nơi khóe miệng, Trần Đức đứng lên lần nữa, kéo lê theo Long Ngâm, từng bước đi vào đại đường.

“Trần Bát Hoang, nơi này là Thiên Điện, bản tôn bảo cậu quỳ, thì cậu phải quỳ!”, ưng Tiếu Long cúi nhìn Trần Đức, vẻ khinh bỉ nơi khóe miệng vô cùng rõ ràng: “Một chưởng vừa nãy chỉ là một phần trăm thực lực của bản tôn thôi”.

”Ha ha, tên nhóc này, đúng là không biết trời cao đất dày”.

“Tên nhóc ngu dốt chính là tên nhóc này hả, thiên phú cũng khá yêu nghiệt, chỉ là không tìm được mục tiêu phương hướng”.

“Dám xông vào nhà họ Ưng, tôi kiến nghị treo xác cậu ta ở Bất Tứ Cung ba ngày ba đêm, đế người thiên hạ biết nhà họ Ưng chúng ta không phải là quán trà, muốn đến thì đến, muốn đi thì đi”.

ở hai bên Thiên Điện, các ông lão phát ra tiếng nói nhức tai, tựa như thần, tràn đầy miệt thị, khinh thường.

“Trần Bát Hoang, tôi là Ưng Chính Kỳ, ông nội của Thanh Vũ!”

Đột nhiên!

Trong đầu Trần Đức vang lên một giọng nói già nua và hòa nhã.

Trần Đức kinh ngạc, vẫn chưa hiểu là chuyện gì, Linh Lung bèn nói: “Cậu nhóc Trần, đừng vội, đây là truyền âm thần thức mà chỉ có cường giá cấp thần tôn sử dụng được, chắc hắn ông ta có lời muốn với anh”.

“Trần Bát Hoang, nhà họ ưng không phải là nơi cậu có thế đến, niệm tình ưng Thanh Vũ thích cậu, lão phu có thể cứu cho cậu một mạng, nhưng cậu buộc phải quy phục trước ưng Tiếu Long, quỳ trước Chiếu Vương!”

“Chí cần cậu quỳ xuống, tôi có thế báo vệ tính mạng cho cậu!”

Lời của ưng Chính Kỳ vô cùng chân thành, Trần Đức có thế đến nhà họ ưng, đủ đế chứng minh dũng khí cúa anh, có thế đối kháng với một chướng của Ưng Tiếu Long mà không chết, cũng đồng thời chứng minh thực lực của mình!

Có thực lực, có dũng khí, có tình nghĩa!

Ưng Chính Kỳ muốn bảo vệ anh, kể cả sẽ mất nửa cái mạng vì chuyện này!

“Nếu cậu đồng ý thì chớp mắt, đế tôi chuẩn bị sẵn sàng”, Ưng Chính Kỳ nhìn Trần Đức, trong đôi mắt lóe lên vẻ tán thưởng, tiếc nuối.

Trần Đức không nói gì, chỉ cười, im lặng, càng không chớp mắt!

Nếu anh sợ thì có đến đây không?

Nếu đã đến rồi, thì anh không định lành lặn

U.Ằ.—–u l,UẰ; 4Ã..I

khỏe mạnh đi khỏi đây!

“Thế nào, cậu nhóc, vẫn còn chưa quỳ hả?”, cùng lúc đó, Ưng Tiếu Long cúi nhìn Trần Đức, cười chế giễu.

“Tôi..”

Trần Đức cắn răng, kiếm Long Ngâm chống đỡ cơ thế, nhếch miệng cười, hai hàm răng toàn một màu máu tươi, khóa chặt Ưng Tiếu Long:

“Tỏi không quỳ, mẹ kiếp, ông quỳ đi, ông chính là tên đại ngốc, tôi chửi cả mười đám đời tố tông nhà ông lên!”

Trong lúc nói ra câu này, lòng bàn tay Trần Đức kết ấn, thi triển cỏn Bằng Phù Hư thân pháp, đột nhiên biến mất tại chỗ một cách quỷ dị.

Một phần vạn giầy sau, Trần Đức xuâ’t hiện!

Đột ngột xuất hiện phía trước cách ưng Tiếu Long chưa đến một milimet.

“Bát Hoang Ấn!”

Cùng lúc đó, trong tay anh kết ấn, một chướng bá đạo, điên cuồng, mang theo sức mạnh gào thét, rút sạch tất cả linh khí, đập xuống Ưng Tiếu Long!

Tốc độ của anh quá nhanh, đến mức chưa ai trong hội trường định thần lại, kể cả Ưng Chiếu ở gần như vậy cũng không thế ngăn cản!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK