Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cô tìm tôi là đế nói mấy thứ này sao?”, Trần Đức nhìn Ưng Thanh Vũ, mặc dù biết rõ ràng cô ta đến từ bốn đất nước lớn, biết rõ cô ta rất mạnh, nhưng Trần Đức lại không sợ hãi chút nào, khóe mỏi nhếch lên một nụ cươi châm biếm.

“Không sai”.

Ưng Thanh Vũ gật đầu: “Chính là nói mấy thứ này, nhân quả giữa tôi và anh hoàn toàn cắt đứt, từ nay về sau anh là anh, tôi là anh”.

“Cắt? Cắt thế nào?”

Trần Đức vẫn cười: ‘Trần Bát Hoang tôi cả đời này không tính là oanh liệt, nhưng cũng được xem như thắng thắn vỏ tư, ngược lại tôi cảm thấy không có gì dễ cắt đứt”.

“Phải cắt đứt”.

ưng Thanh Vũ rất kiên quyết.

Chuyện xảy ra trong quá khứ với Trần Đức đã ảnh hưởng quá lớn đến cỏ ta bây giờ.

Vốn dĩ,

Cô ta cho rằng sau khi chuyến kiếp thành công, mình sẽ quên hết mọi thứ, hoàn toàn chú tâm vào con đường tu luyện phía trước.

Nhưng,

Cô ta phát hiện thời gian quá khứ dài đằng đẵng, bất luận chuyện gì cô ta đều có thế quên hết, nhưng ba chữ Trần Bát Hoang từ đầu đến cuối vẫn không thể quên, mồi khi cô ta bế quan, lúc tu luyện, bóng hình Trần Bát Hoang đều sẽ hiện lên trong đầu cô ta.

Ảnh hưởng cô ta rất nặng nề.

Nếu không, cô ta thân là nữ hoàng nước Vạn Thánh, hôm nay sẽ không đích thân đến đây,

Phải biết rằng, cô ta bây giờ chưa hoàn toàn hồi phục thực lực, đích thân đến đảy sẽ rất nguy hiếm.

Một vài thuộc hạ của cô ta còn mạnh hơn cô ta rất nhiều.

Nhưng không còn cách nào khác.

Cô ta phải đích thân đến đây, nếu như không cằt đứt nhân quả với Trần Đức, chí sợ cô ta vĩnh viền không thể hợp nhất hoàn toàn song hồn, khôi phục thực lực đỉnh phong.

‘Trần Bát Hoang, anh muốn cái gì, tiền bạc, phụ nữ hoặc thực lực tăng mạnh đột ngột, tôi đều có thế giúp anh hoàn thành, thậm chí, chỉ cần anh gật đầu, tôi cũng sẽ giúp anh tiêu diệt nhà họ Trần”, Ưng Thanh Vũ hời hợt nói, mối thù giữa Trần Đức và Trần Nguyên Vũ, cô ta ghi nhớ rất rõ, chỉ cần Trần Đức đồng ý, thế gia viền cố đối với cô ta mà nói, giống như châu chấu dưới cơn bão, bất kỳ lúc nào cũng có thế diệt hết.

“Người phụ nữ này quá bá đạo!”, trong Tiểu Thiên Địa, lão Yêu Hoang cười đê tiện: “Đồng ý cô ta, đế cô ta diệt nhà họ Trần trước, sau đó cậu không cắt đứt nhân quả với cỏ ta, cho cô ta tức chết đi”.

“Khụ…”

Trần Đức suýt chút nữa sặc hớp rượu.

Lão già Thiên Yêu Hoàng này đúng là một lão ngoan đồng.

Quả thật là biện pháp tốt, có nước Vạn Thánh hỗ trợ, tiêu diệt nhà họ Trần rất dễ dàng.

Nhưng,

Trần Đức có kiên trì của bản thân, cũng có ranh giới cuối cùng!

Thứ anh nói được thì nhất định phải làm được.

Lời hứa của Trần Bát Hoang, có ngàn vàng cũng không đổi.

Cho nên,

Một khi anh đồng ý với ưng Thanh Vũ thì tuyệt đối sẽ không nuốt lời, bất luận sống chết cũng phải đi làm.

Giống như anh đã đồng ý với Ma Quân, nhất định phải tiến vào nước Vĩnh Hằng, tìm thấy người tự xưng là Thần Đế để giết chết, cho dù hy vọng mong manh, anh cũng tuyệt đối không quên, cũng cố gắng phấn đấu làm.

“Thế nào?”, thấy Trần Đức im lặng, mí mắt ưng Thanh Vũ khẽ nâng lên nhìn anh, từ đầu đến cuối trên mặt cô ta không có một nụ cười, toàn bộ quá trình đều lạnh như núi băng, có một vẻ đẹp như tiên tử nơi cung trăng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK