Chỉ có điều, cảm giác đó đến và đi rất nhanh chóng, trong tích tắc, nó đã biến mất.
“Còn có một manh mối nữa. Không phải hắn nói kẻ đứng sau có liên quan đến thân thế của anh sao? Anh nghĩ kỹ xem, từ đây có thể nghĩ ra thêm manh mối nào không?”, Tiêu Mạn Y không biết chút gì về thân thế của Trần Đức, thậm chí còn không biết anh lớn lên trong trại trẻ mồ côi.
Nghe Tiêu Mạn Y nhắc nhở như vậy, trong đầu Trần Đức lập tức nghĩ đến một người.
“Mạn Y”, Trần Đức chân thành nói: “Cảm ơn!”
“Anh à, cho dù em không nói thì anh cũng có thể nghĩ ra, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi”, đôi mắt Tiêu Mạn Y cong lên, như thể biết cười, đối với Trần Đức cô ta vẫn luôn ôn nhu như vậy.
“Đúng vậy, là anh đã đánh mất lý trí”, Trần Đức cười khổ.
Quả thực, từ lúc nhìn thấy Tà Vô Cương, anh đã hoàn toàn mất đi lý trí, chỉ còn lại sự tức giận, chỉ nghĩ đến việc moi thêm một số tin tức từ miệng Tà Vô Cương, sau đó tiêu diệt toàn bộ để báo thù cho những người anh em đã khuất!
Ngoài suy nghĩ này ra, anh không có tâm tư nào để nghĩ đến chuyện khác, đến khi Tà Vô Cương chết rồi, ngay cả năng lực phân tích cơ bản nhất cũng không thể nhanh chóng khôi phục được.
Có điều, anh đã biết tiếp theo phải làm gì.
“Trương Thiên Dương, ông ở lại giải quyết chuyện ở đây, thuận tiện tìm người đưa Lâm Dao và Ngữ Yên trở về”, Trần Đức quay lại nhìn Trương Thiên Dương.
“Được, cậu Trần, cậu yên tâm, tôi nhất định sẽ xử lý thỏa đáng!”, Trương Thiên Dương vốn đã khôi phục các loại cảm xúc. Bây giờ trong lòng ông ta chỉ có sự phấn khích, kích động, vui mừng khôn xiết!
Trần Đức thắng rồi!
Trương Thiên Dương lại cược đúng
rồi!
Canh bạc lớn lần này nhất định sẽ khiến nhà họ Trương nhảy vọt lên vị trí số một trong giới kinh doanh ở thành phố Tân!
Hơn nữa, chuyện hôm nay xảy ra ngay trước mặt những ông trùm kinh doanh đó, từ nay về sau trong thành phố Tân e là không có mấy ai dám không nể mặt Trương Thiên Dương!
Nhà họ Trương sẽ cấm nhà họ Tạ hoàn toàn trong một khoảng thời gian ngắn!
Tạ Cường Đông sẽ trở thành quá khứ, trở thành lịch sử, còn ông ta -Trương Thiên Dương sẽ là người tiếp theo có máu mặt nhất trong thành phố Tân!
Như vậy Trương Thiên Dương sao
có thể không hào hứng được chứ?
Đồng thời lúc này ở nhà họ Hàn, Giang Bắc.
Nơi đây đã không còn hào hoa và khí thế như trước, cảnh tượng thảm không nỡ nhìn. Đồ đạc, thiết bị điện hư hỏng một mớ hỗn độn, cây cối và những bông hoa xanh tươi rực rỡ trước đây đều đã bị ngọn lửa thiêu rụi tan tành.
Tại đây có hình ảnh