Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vì thế, anh không gọi Đệ Ngũ Hiên là cậu.

“Bát Hoang… Bố con, cậu không biết, nhưng mẹ con thì đang ớ trong tộc Đệ Ngũ”.

Đệ Ngũ Hiên thu hồi suy nghĩ: “Nhưng tạm thời con vẫn chưa thể gặp được mẹ mình”.

“Tại sao?”

Trần Đức nhíu mày, ánh mắt lóe lên vẻ khó chịu.

Ngay từ đâu, Đệ Ngũ Hiên bảo anh phải đạt tới cảnh giới Thần Vương, nay anh đã làm được rồi, thậm chí thực lực thật sự còn vượt xa yêu cầu của ông ta.

Thì ông ta lại bảo anh vẫn chưa thể gặp được?

Dù Trần Đức là kiểu người rất giỏi giữ bình tĩnh nhưng bây giờ đây, anh đã bắt đầu tức giận rồi.

“Bới vì mẹ con đang bị giam cầm, năm đó, nó không màng tới lời khuyên can của gia tộc, nhất quyết kết hôn với bố con, gia tộc đã nối giận, muốn cử người mang nó về. Vì thế, cậu đã nhận lệnh đến Hoa Hạ tìm nó, dẫn nó về, đích thân đưa nó vào địa lao dưới vực sâu của gia tộc”.

Đệ Ngũ Hiên bình tĩnh nói, trong tay ông ta vẫn còn cầm cây bút, tiếp tục vẽ hình dáng của Trần

Đức.

Chỉ là.

Vẻ mặt Trần Đức đã trở nên rất khó coi, lửa giận trong lòng anh sôi trào, giọng điệu đã chuyến từ tôn kính sang hờ hững:

“Đệ Ngũ Hiên, rốt cuộc ông muốn cái gì?”

“Trần Bát Hoang, cậu đừng sốt ruột, cứ nghe chủ nhân nói hết đã”.

Bên cạnh, Đệ Ngũ Thường Vân vội vàng lên tiếng: “Chuyện giam giữ mẹ cậu, chủ nhân cũng chí là bất đắc đĩ mà thôi!”

“Thế ư?”

Trần Đức tìm được một cái ghế, thoải mái ngồi xuống, lấy một vò rượu trong nhẫn Tu Di Nạp ra rót mấy ngụm vào miệng, cố nén lửa giận nói: “ồng nói tiếp đi!”

‘Tính tình của con cũng khá là giống với Vân Yên”.

Đệ Ngũ Hiên vẫn không hoáng, không gấp: “Tộc Đệ Ngũ chúng ta là một trong bốn gia tộc lớn của Tây Hải ớ Vân Tiêu giới, một nô lệ bình thường thôi, kẻ đứng đầu Hoa Hạ cũng đã không với tới được.

Hơn hai mươi năm trước, mẹ con vô tình xuống địa cầu, gặp bố con, lén lút kết hôn với người đó, còn sinh ra con”.

“Sau khi gia tộc phát hiện, tất nhiên họ rất tức giận và không đồng ý, theo lệnh bề trên, họ muốn giết chết mẹ con ngay tại chỗ. ông ngoại con đau khổ cầu xin cậu, mới giữ được tính mạng mẹ con, nhốt mẹ con dưới đại lao lực sâu, sống đến ngày hôm nay”.

Đệ Ngũ Hiên đặt bút lông xuống, đi đến bên cạnh Trần Đức, không trách anh vì tội bất kính, hiền hòa nói:

“Con à, cậu biết con tức giận, nhưng chuyện của gia tộc, một mình Đệ Ngũ Hiên này không thể quyết định”.

‘Thể à?”

Trần Đức dừng lại một lát, hỏi: “Thế bố tôi đâu, ông ấy không có ở tộc Đệ Ngũ thì ở đảu? Còn nữa, người đàn ông họ Trần từng đánh với ông một trận đó là ai?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK