Từng mảng trận văn đường vân giống như sợi len quần áo bị xé toạc, kéo đứt, nát tan tành, hóa thành ánh sáng tiẽu tán.
Trong bụi rậm, Cơ Xung ngã xuống đất, cả người đẫm máu, cũng không biết còn sống hay đã chết, hơn hai mươi triệu võ giả hải tộc lúc này hoàn toàn ngây ra, sân rộng lớn trở nẽn vỏ cùng yên tĩnh, từng người trố mắt đứng nhìn về phía sân đấu võ đổ nát, trong khoảnh khắc không nói ra nửa chữ.
Phải biết rằng đó là võ đài của hải tộc đó!
Võ đài kia nhìn chỉ rộng trăm dặm, trên thực tế, cộng cả trận văn trong không gian đặc biệt của hải tộc, toàn bộ võ đài không khác gì một Tiểu Thế Giới độc lập!
Bẽn trong ấn chứa vùng đất bát ngát, cực kỳ rộng lớn, nếu không thì chỉ trăm dặm sao có thế chứa được một trận đánh của cường giả trẻ tuổi trong hải tộc?
Nhưng,
Võ đài sụp đố rồi!
Cường giả mạnh nhất thế hệ trẻ hải tộc – Cơ Xung, sống chết không rõ!
Toàn bộ quá trình, tất cả mọi người đều nhìn thấy rất rõ ràng, Trần Bát Hoang chỉ dùng hai ngón tay!
Đúng,
Chính là hai ngón tay!
Hai ngón tay này đã đánh bại dễ dàng Cơ Xung, niềm tự hào của bọn họ, người nối nghiệp tương lai của hải tộc!
Giống như một cái bạt tai vang dội tát thẳng vào mặt bọn họ, khiến bọn họ cũng ngu luôn rồi.
Mà trước đó, Cơ Xung vẩn còn đùa cợt, châm chọc Trần Bát Hoang, nói anh là đồ rác rưởi, con kiến hôi lại còn có ý đồ đánh toàn bộ hải tộc.
Tộc trưởng hải tộc Cơ Trường Vân sắc mặt hết đen lại trắng, cùng với kinh hãi chấn động còn có tức giận.
Trần Bát Hoang,
Một tu sĩ đến từ địa cầu lại… lại ra tay với đệ nhất cường giả thế hệ trẻ trong hải tộc!
Còn nhục mạ tộc trưởng!
Đây là đang giày xéo, chà đạp lên mặt mũi ông ta!
Yên lặng một hồi, Cơ Trường Vân nổi giận: “Trần Bát Hoang to gan, dám hành hung hải tộc bọn tao, hôm nay, hải tộc không thế đế mày ngông cuồng!”
Lời vừa dứt,
Cơ Trường Vân liền muốn ra tay.
Chỉ là,
Đúng lúc này, một trưởng lão bẽn cạnh ông ta chặn lại nói: ‘Tộc huynh, mặc dù Trần Bát Hoang ra tay, nhưng là Cơ Xung mạo phạm trước, hải tộc ta tự nhục, không trách hắn được!”
“Ông nội tộc trưởng, xin ông tha cho Trần Đức hắn không cố ý đâu”.
Cơ Trọng cũng gấp gáp, Cơ Trường Vân thân là tộc trưởng, dù không phải cường giả mạnh nhất hải tộc, nhưng cũng là cao thủ Phản Hư, Trần Đức tuyệt đối không phải đối thủ: “ông nội tộc trưởng, hắn ta chí là vì giúp cháu”._____________________________
“Tộc trưởng, quả thật là chúng ta mạo phạm trước”.
“Đúng vậy, tộc huynh…”
Lại có bốn năm người khuyên can, bọn họ đều là người có quan hệ cực tốt với bố của Cơ Tuyết, trước đó bố của Cơ Tuyết chính là lực lượng trung kiên của hải tộc, mặc dù không phải tộc trưởng, nhưng lại là người xuất sắc trong tộc, có ông ta ở đây mới có thể dẫn đầu gia tộc nhà họ Cơ, cũng chính vì vậy, Cơ Tuyết mới được tôn xưng là tiểu công chúa Tây Hái.
Nhưng,
Từ sau khi ông ta trúng độc, mấy ngày nay, địa vị trong nhà họ Cơ rơi xuống ngàn trượng, bị đả kích khắp nơi.