Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Khỏe khỏe khỏe, tỏi có thế không khỏe sao? Anh Trần, nào, dịch mông anh ra một chút, cho người anh em ngồi cùng với”, Tu La Tử làm như đã quen biết từ lâu, vừa nói vừa chen qua chỏ Trần Đức, lấy mất 2/3 chỗ ngồi của anh: “Anh Trần, mấy ngày nay anh nổi danh khắp trốn rồi, không ngờ trong thời gian ngắn như vậy anh đã tạo được dấu ấn”.

Trần Đức bĩu môi, cũng không ngồi cùng chồ với hân ta, mà dứt khoát đứng dậy: “Anh cũng không tệ, mới tạm biệt ba bốn tháng mà đã đến cảnh giới Khai Thiên rồi sao?”

Nói thật.

Trần Đức có chút kinh hãi.

Tốc độ tấn thăng của tên mập chết bầm cũng quá nhanh rồi đó chứ? Phải biết rằng, lúc trước khi ở đảo Khốn Long, nếu nhớ không lầm, nhiều nhất cũng chí cảnh giới Thiên Nguyên?

Ba bốn tháng ngắn ngủi, từ Thiên Nguyên tấn thăng đến Khai Thiên.

Tốc độ này không khác gì ngồi hỏa

tiền.

“Đúng vậy, lão Mập tỏi mạnh mà, há lại so với đống cặn bã bình thường”, đạo sĩ Mập cười hihi, không khách sáo cầm lỉnh quả trên bàn bắt đầu ăn, vừa nhai vừa nói: “Anh cũng không yếu, cũng cảnh giới Cố Bản rồi, nhanh hơn trong tường tượng cúa tôi”.

“Tiếu tử, sao cậu lại quen biết với người của Tu La Tử?’, vào lúc này, giọng nói của lão Yêu Hoàng vang lên: “Tốt nhất cậu nên cách xa người của tộc này”.

“Tại sao?”

Trần Đức không hiểu.

Dường như người của Đại Thiên Thế Giới cũng kín như bưng với tộc Tu La? Độc Cô Huyền ngày trước cũng như vậy, lúc gặp mặt Tu La Tử, thiếu chút nữa không đánh.

“Lịch sử của tộc Tu La rất dài, đã tồn tại từ trước đó vô cùng lâu, chỉ có điều, dân số thưa thớt, ấn nấp cực sâu, vì vậy danh tiếng kém hơn chín thế gia lớn và ba thánh địa lớn, nhưng thực lực tổng hợp lại mạnh hơn chín thế gia lớn và ba thánh địa lớn. Chỉ là bình thường bọn họ lánh đời không ra, vì tộc của bọn họ dề mang lại vận hạn cho người ta, các mặt đều sẽ bị ảnh hưởng, thậm chí… phương pháp tu luyện của tộc Tu La cũng đặc biệt, chính là dựa vào ăn, không cần kiêng ky gì, chỉ cần đủ mạnh, cho dù một người bọn họ cũng mang đi hầm, làm việc không hề kiêng kỵ”.

Nói đến tộc Tu La, lão Yêu Hoàng có kiẻng kỵ một chút.

Mấy trăm ngàn năm trước,

Ông nội ông ta bị một lão quái vật của tộc Tu La nuốt.

Cho nên,

Ông ta không có cảm tình gì với tộc Tu La.

“Các loại huyết mạch trên người cậu lại có Thiên Tảm Ấn Ký, nếu như bị người của tộc Tu La đế mắt tới thì sẽ rất phiền toái”, lão Yêu Hoàng nhắc nhờ.

“Thì ra là như vậy”.

Lúc này, cuối cùng Trần Đức mới hiếu rõ vì sao Tu La Tử thích ăn, hai người lần đầu tiên gặp mặ cũng là vì Tu La Tử ngửi thấy mùi thơm thịt nước, bị hấp dẫn tới.

Mà trên đảo Khốn Long, Long Vương mà người người đều tìm kiếm cũng bị hăn ta nuốt trọn con.

Hóa ra,

Trên đời còn có phương pháp tu luyện như vậy.

“Huống chi…”, lúc này, lão Yêu Hoàng bố sung nói: “Người trước mặt cậu, trong cơ thế có ấn ký luân hồi, còn là một người chuyến thế!”

“Người chuyến thế?!”

Trần Đức lại một lần nữa kinh ngạc.

Lại một người chuyển thế!

Đây là người chuyển thế thứ hai anh gặp sau Ưng Thanh Vũ: “Hắn và Ưng Thanh Vũ giống nhau sao?”

“Không, đương nhiên khác, loại phương pháp chuyến thế của Ưng Thanh Vũ người bình thường không dám thử nghiệm, tên mập này chính là phương pháp chuyến thế thông thường, chí có điều, khả năng hồi ức vẫn chưa thức tỉnh, hoặc không thức tỉnh toàn bộ”, lão Yêu Hoàng nói: “Tóm lại, cậu hãy cân nhắc, cách xa hắn một chút”.

“Được, hiếu rồi”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK