Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng,

ở trong mắt Trần Đức, lúc này bọn họ giống như kẻ điên, cười như điên trong điện chính.

Bốn loại lực lượng thời gian, không gian, thái âm, thái dương vốn chính là bán chất của thế giới, sau khi Trần Đức luyện hóa cổ điện, bốn lực lượng này đều thuộc về anh, thế giới ảo cảnh bọn chúng suy diễn ra còn chân thật hơn, nhưng hề tiến vào trong đó, dù là Thần cũng chưa chắc có thể nhìn

thấu bản nguyên!

Huống chi,

Mười sáu người bước vào đều rất mạnh sao?

Cũng không!

Nghiêm túc mà nói, có thế mạnh hơn Trần Đức một chút, nhưng cũng chỉ một chút mà thôi!

Bọn họ không thể nào phát hiện ra bất kỳ đầu mối này.

Tiếng cười lớn bên trong cổ điện,

Lập tức thu hút sự chú ý của rất nhiều người, lập tức một vài cường giả cấp cao cũng động tâm, bọn họ có thể phán đoán ra tiếng cười đó, hưng phấn đó không phải giả!

Lập tức,

Tất cả mọi người đều đứng ngồi không yên!

Tám thế gia viễn cổ lớn và ba thánh địa viễn cổ lớn ngoài tộc Hiên Viên ra lúc này cũng xông tới, cường giả cấp Thần của ba nước lớn đến đây cũng đến gần cố điện với tốc độ nhanh nhất!

“Tôi còn tưởng rằng Trần Bát Hoang lợi hại thế nào chứ, bây giờ bảo vật ớ trước mặt cũng không dám nhúc nhích, ha ha, sợ rồi…”, người thánh địa Tử Vi xoẹt qua vai Trần Đức, một người trong số đó chính là Chu Nhan Lạc, mà bên cạnh hắn còn một người phụ nữ, chính là người phụ nữ đang che chocho hắn.

Không cần đoán,

Người phụ nữ kia là chị gái Chu Nhan Lạc, Chu Ngọc Hồng!

Tại sao Chu Nhan Lạc lại phách lối như vậy? Cũng bới vì chị gái hắn là thánh nữ của thánh địa Tử Vi, đã hơn hai chục ngàn tuổi, Chu Nhan Lạc là em trai duy nhất của cô ta,

hơn một ngàn năm trước, sau khi Chu Nhan Lạc được sinh ra, bố cô ta qua đời trong một trận đại chiến, cô ta vô cùng cưng chiều Chu Nhan Lạc, bất kỳ yêu cầu hợp lý hay không hợp lý cũng sẽ thỏa mãn hắn.

Lúc này,

Cũng là cô ta dẫn Chu Nhan Lạc đến gần cổ điện kim loại.

“Một con chó phế gây trở ngại thôi mà, quá khứ dù mạnh nhưng cũng chỉ là quá khứ”, Chu Ngọc Hồng khẽ hé môi, xem thường Trần Đức.

Hai người lướt qua Trần Đức, không chờ anh nói chuyện, bọn họ đã xông về phía trước.

“Nhóc Trần, chúng ta không qua đó sao, nếu không đi, ngay cả mảnh vụn cũng không còn!”, Lão Yêu Hoàng có chút gấp gáp, tới cũng tới rồi, với thực lực của ông ta, không thế tay không quay về đúng chứ?

Đoàn Sơn Nhạc, Hiên Viên Liệt, Hiên Viên Chiến cũng nhìn về phía Trần Đức,

Giờ phút này,

Quanh đây chỉ còn lại mấy người bọn họ!

Những người khác đều đã xông về cổ điện kim loại!

“Tại sao bỏ qua? Để cổ điện tự qua đây không phải hay hơn sao?”, Trần Đức lạnh nhạt nói.

“Nhóc Trần, cậu còn chém gió hơn cả tôi, cậu có thế…”, Thiên Yêu Hoàng còn muốn nói gì đó,

Lời ông ta còn chưa dứt,

Bỗng nhiên,

Một tiếng ầm ầm vang lên!

Rõ ràng có thế thấy,

Cổ điện kim loại đột nhiên tăng vọt!

Giống như con dã thú chủ động nhào về phía trước,

Xông về phía Bạch Lăng đứng đầu tiên và hai vị Thần nước Băng Hàn, nước Thông Thiên, đột nhiên lại dừng bước chân, giữa lúc đó bọn họ lại cảm nhận được một loại nguy hiểm!

Đúng,

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK