Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vả lại, điều cô ta thích ở Trần Bát Hoang chính là tính cách đó, không phải ư?

“Cũng đúng, bọn họ không xứng”.

Cơ Tuyết nói cười nói: “Đệ Ngũ Vệ Đông, còn nghệt mặt ra đó làm gì, thả người ra!”

“Rõ!”

Đệ Ngũ Vệ Đông không hề chần chừ: “Tôi sẽ đích thân đi thả Vân Yên!”

‘Tôi cũng đi”.

Trần Đức đứng dậy, đi theo, tất nhiên Đệ Ngũ Hiên và Cơ Tuyết cũng theo sau anh.

Khoảng mười phút sau, bọn họ đi đến một tế đàn, bên trên tế đàn có đủ loại họa tiết, bùa chú được khắc lên.

Những hoa văn và phù văn đó xen lẫn vào nhau,

khiến con người ta có cảm giác lạnh lẽo, quý dị!

Đệ Ngũ Vệ Đông vừa đi tới, lập tức có hai người mặc áo choàng đen, đeo mặt nạ xuất hiện hành lễ:

‘Tộc trưởng!”

‘Tộc trưởng!”

“ừm, mở lao ngục dưới vực sâu ra, thả Đệ Ngũ Vân Yên, chính là người hai mươi năm trước đã vụng trộm với người địa cầu và bị giam lại ấy”.

Tiểu công chúa Tây Hải đang ở sau lưng, tất nhiên Đệ Ngũ Vệ Đông không dám thế hiện, nói chuyện hết sức dè dặt, cẩn thận.

Rõ!”

Hai người lên tiếng trả lời, chợt, linh khí xuất hiện trong tay họ, miệng lấm bấm, đồng thời đưa tay lên cổ tay cắt ra một vệt máu, máu tươi chảy về phía tế đàn.

“Ù ù!”

Chẳng mấy chốc, tế đàn đã dâng lẻn một hơi thở đềy âm u, ngay sau đó, một trận pháp hiện lên ở cánh cống lớn.

Sau cánh cổng, là một căn phòng đá.

Vách tường quanh phòng đá cũng được khắc những trận văn.

Trận văn khiến con người ta có cảm giác âm u, khủng bố!

Sự tồn tại của trận văn đó chính xác là đế tra tấn phạm nhân, sự khủng bố của lao ngục dưới vực sâu nằm ở đó.

Mỗi một phút một giây, trận văn đều tra tấn, trừng phạt người bị nhốt bên trong, khiến họ sống

Một người phụ nữ trung niên, quần áo rách tả tơi cuộn mình trong góc tường, trẽn người bà ấy đầy rẳy những vết thương, gần như da thịt không có một chỗ nào lành lặn, dù là trẽn mặt cũng đầy miệng vết thương.

Những vết thương đó đều khá mới, không phải vết thương cũ, như đang bị kiến cẳn nát khiến da đầu con người ta run lên, sợ hãi!

Mái tóc hai màu trắng đen lẫn lộn, rối bù, không biết đã bao lâu rồi chẳng được chăm sóc, chải chuốt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK