Nhớ đến những lời nói trước khi lâm chung của Hiên Viên Anh Hùng, cuối cùng Trần Đức cũng hiểu tại sao người đời đều khổ.
Thế giới đại thiên này, chín mươi phần trăm số người gần như ngày nào cũng phải đối mặt với sinh tử, một giây trước còn sống yên ổn, một giây sau có thế đến thi thế cũng không còn.
Như Trần Đức, có một lần đi trên đường với tốc độ hơi chậm, người phía sau đã giơ đao lên chém, nếu không phải anh có cơ thế cường mạnh, thì sớm đã là một xác chết.
Thế giới đại thiên tàn khốc hơn Vân Tiêu Giới gấp vạn lần, giết người không cần lý do.
“Thủy Hoàng đế thống nhất thiên hạ, thống nhất văn tự, thống nhất đơn vị đo lường, từng tàn sát chém giết, nhưng để lại cho Hoa Hạ nền tảng thái bình muôn đời, thế giới đại thiên này, có lẽ cũng cần một người thống nhất”, Trần Đức lấm bấm một mình, lần đầu tiên nảy ra suy nghĩ to gan này, chí đáng tiếc giờ đây thực lực đã không cho phép.
“Bốn thần quốc lớn có lẽ có thực lực thống nhất thiên hạ, hoặc là định ra quy tắc cho thế giới đại thiên, tại sao bọn họ không làm vậy?”
Trong lòng Trần Đức hơi nghi ngờ, nhìn khắp thế giới đại thiên, bốn thần quốc có thực lực tuyệt đối, cho dù không thống nhất được, thì liên thủ định ra một vài quy tẳc cũng không phải chuyện khó chứ? Tại sao bọn họ lại ngồi nhìn không quan tâm?
Trần Đức không hiểu lắm, đương nhiên, với tình hình hiện giờ của anh, nghĩ nhiều cũng vô ích, đón gió thu tiến về phía trước, sức khỏe của Trần Đức cũng suy yếu rất nhiều, anh có dự cảm, mình không còn bao nhiêu thời gian nữa, nếu không tìm được cách hồi phục, thời gian sau này sẽ không còn dài.
Nhưng anh vần còn một di nguyện mãnh liệt chưa hoàn thành.
Nếu không hoàn thành được, anh chết cũng không nhắm mắt được.
Năm nay, anh khỏng đi nữa, mà tham gia vào đội quân của một nước nhỏ Đông Bộ, trờ thành người bảo vệ biẽn giới tiếu quốc, giữa các nước của thế giới đại thiên, giữa các thế lực với nhau cũng có chiến tranh, tham gia vào các cuộc chiến này, là cách nhanh nhất đế kiếm được nguyên thạch.
Thông qua chọn lựa kỹ lưỡng, Trần Đức đã chọn gia nhập quân ngũ của một nước tên là Minh Quốc, không vì gì khác, chí vì Quốc vương của Minh Quốc khá nhân từ, còn kẻ địch là một hôn quân tàn bạo, vốn đĩ với tình trạng sức khỏe suy yếu, lại thêm trong cơ thế không có nguyên khí, thì anh không thế gia nhập quân đội, nhưng sau khi anh thể hiện ra năng lực cuồng bạo của cơ thể, thì vẫn gia nhập thành công.
Trên chiến trường, anh vô cùng hung tàn, chém giết xung trận, mỏi một lần đều xông pha phía trước nhất, giết nhiều người nhất, thậm chí đế đô Minh Quốc truyền thánh chỉ đến, muốn thăng chức cho anh, trong thời gian hai năm ngắn ngủi, anh đã nối tiếng khắp đội quân, từ binh lính làm đến tướng.
Năm thứ ba, anh chọn giải ngũ về
quê.
Đã mười một năm trôi qua kể từ cuộc chiến giữa anh với nhà họ Trần.
Trần Đức càng già hơn, giống như ỏng lão, khi đệ trình xin từ chức, Minh Quốc không nỡ, nhưng suy xét đến tình hình sức khỏe của anh, cuối cùng vẩn phê chuấn, và ban thướng một ngàn cân nguyên thạch thượng phẩm.
“Cuối cùng đã gom đủ tám ngàn cân nguyên thạch thượng phẩm”.
Ba năm tòng quân, lại thẻm số nguyên thạch thượng phấm của Minh Quốc ban thưởng, Trần Đức đã có tám ngàn cân nguyên thạch thượng phấm, số nguyên thạch đã đủ để anh vượt Châu lớn, anh đến trước một điểm truyền tống, bước vào cuộc hành trình đến Nam Hạ Châu.
Luân chuyến mấy lần, nửa tháng sau, cuối cùng một điếm truyền tống của Nam Hạ Châu xuất hiện.
Nơi này là thành Phong Vân.
Một tòa thành trì gần thành Hiên Viên nhất.
Lại trải qua tám ngày chuyển chuyến, Trần Đức đã đến gần thành Hiên Viên, trận đại chiến đã qua mười một năm, nơi này vần đổ nát, cũ kỹ, ờ nơi rất xa, Trần Đức nhìn thấy một màn sương máu bao trùm cực rộng, anh nhớ rõ, nơi đó chính là nơi Hiên Viên Anh Hùng dùng tính mạng đế cứu anh.
Đây cũng là một nguyện vọng cuối cùng của Trần Đức, tế bái Hiên Viên Anh Hùng!
Đến một chỗ cách sương máu ba năm mét, mộ chôn quần áo và di vật của Hiên Viên Anh Hùng ở nơi này, là mộ lớn mà tộc Hiên Viên dựng nên dành riêng cho ông ta, đế mọi người tế bái.
Khi Trần Đức đến đây, còn rất ít người tế bái.
Dù sao, sự việc đã qua mười một năm.