“Xong rồi, cầu này vốn không qua nối đâu!”
“Đường ra ngoài ờ ngay trước, lẽ nào không thể đi qua sao?”
Không có ai suy nghĩ ba mươi cây cầu kia có tồn tại nguy hiếm gì hay không, bởi vì thân là tu sĩ, bọn họ có thế cảm nhận được nguy hiểm.
Mà trên cầu Nại Hà chỉ cho người ta cầm giác yên bình, tĩnh lặng!
Huống chi,
Trước đó, Trần Bát Hoang cũng đã nói, anh biết cách rời khỏi đảo Khốn Long, ba mươi cây cầu trước mắt này chính là con đường rời đi của bọn họ!
Bây giờ vấn đề duy nhất chính là bọn họ nên đi thế nào?
“Ầm ầm!”
Lúc mọi người còn đang nghi ngờ,
Đột nhiên,
Bên bờ.
Nước biến cuồn cuộn mở ra một trận sóng biến cực lớn, cao trên ngàn mét, giống như một thành tường dày, trong sóng biển thấy rõ ràng ba mươi chiếc thuyền từ dưới đáy hiện lên theo sóng.
Trong chớp mắt,
Sóng lùi lại, ba mươi chiếc thuyền đậu sát bên bờ,
Mà quỷ dị hơn là,
Mỗi một chiếc thuyền còn có một bóng người!
Ba mươi người!
Mồi người đều khoác áo tơi, đầu đội nón lá, tay cầm mái chèo, mà điều kỳ quái hơn là dưới lớp nón lá không phải một khuôn mặt, chỉ có hai đám lục mang yếu ớt giống như ma quỷ địa ngục, toàn thân trên dưới lộ ra vẻ âm u chấn nhiếp tâm hồn người khác.
Dù là người đến từ tộc Tu La như Tu La Tử, nhìn thấy bọn họ cũng không tự chủ mà lạnh run lên,
Hiện ra vẻ kiêng kỵ.
Cho đến lúc này,
Cuối cùng Trần Đức đã hiếu, tại sao chỉ có thế có ba trẵm người rời đi.
Ba mươi chiếc thuyền.
Mỏi chiếc thuyền tối đa chỉ có thể chờ mười người.
Đương nhiên đây vẫn chưa phải nguyên nhân cuối cùng.
Suy cho cùng, phải biết rằng người có Tiểu Thiên Địa như Trần Đức, dù trong Tiểu Thiên Địa mang theo mấy trầm mấy ngàn thậm chí mấy chục ngàn người thì cũng sẽ chỉ chiếm không gian của mình anh thôi.
Nguyên nhân trí mạng nhất, trực tiếp nhất vẫn là trên chiếc thuyền kia có gì đó đặc biệt. Rất rõ ràng, dù là tu sĩ cành giới Hóa Đạo hoặc dưới Hóa Đạo cũng có thế cảm nhận rõ ràng một loại áp chế.
Nói thế nào nhỉ, giống như một loại quy tắc giữa trời đất, trong khoánh khâc ba mươi chiếc thuyền xuất hiện, tất cả mọi người đều đã biết, mỗi chiếc thuyền chỉ có thể chứa mười người!
Mà ba mươi chiếc thuyền này,
Sẽ đưa bọn họ đi thông đến cầu Nại Hà; rời khỏi đảo Khốn Long!
“Chúng ta đi!”
Trán Trần Đức hơi nhăn lại, không chút do dự.
Nhập mật khẩu: 9067
Truy cập web nhayhȯ. čom mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Nội dung khóa Vui lòng liên hệ tại đây để lấy password! input.datnhap{background-image: url(https://Tamlinh247.com/wp-content/plugins/dat-pass/inc/lock.svg) !important;background-position: 8px !important;background-size: 18px !important;background-repeat: no-repeat !important;}