Loại hồn kỳ này cực kỳ trân quý, vô cùng hiếm hoi, không đoán nhầm thì có khả năng là hồn kỹ áp trục cúa Cố Lục Đạo!
Mà ông ta lại truyền hết toàn bộ cho Trần Đức,
Trong lòng Trần Đức rất cảm động.
Cuộc đời này anh có thể gặp được rất nhiều người như Sửu gia, Linh Lung, Trình Lâm Phong của Lưỡng Nghi Tông, như vậy đã cực kỳ may mắn rồi.
Hôm nay,
Anh lại gặp được một chí cường giả Thần Vương đỉnh phong móc tim móc phổi không giữ lại chút gì vì anh – cổ Lục Đạo.
Ngay cá bán thân Trần Đức cũng cám thấy số mệnh anh thật tốt.
Hồn kỹ cao cấp bậc thiên,
Võ kỹ cấp bậc thiên này vốn là tồn tại trong truyền thuyết, chưa bao giờ nghe, cũng chưa từng thấy.
Nhưng hôm nay có rồi,
Trần Đức có một loại cảm giác như ảo mộng.
“Thứ ba, Bát Hoang, con đi theo thầy đến…”, cổ Lục Đạo dùng một luồng sức mạnh thần hồn bao bọc lấy Trần Đức, trong nháy mắt đưa anh rời khỏi võ đài,
Chưa đến mười cái hít thở, bọn họ đã đến một nơi trong cố điện.
CỔ điện tối om, trống rỗng, không nhìn thấy được cái gì.
Nhưng,
ở đây Trần Đức giống như nghe thấy từng âm thanh chậm rãi như chuông lớn đại lữ, thỉnh thoảng truyền ra rất kỳ quái, quỷ dị.
“Bát Hoang, liên quan đến bí mật trên người con, thầy sẽ không hỏi nhiều, nhưng nếu con là người tu cả hồn cả võ, vậy thì ở đây có một thứ đồ rất thích hợp với con!”
Cố Lục Đạo vung tay lên,
Trong điện đường trống trải, sàn nhà chế tạo từ sắt thép đột nhiên tách ra về hai hướng.
Tiếp đó,
Một vực sâu hiện lẽn trước mắt Trần Đức,
Trên vách đá dựng đứng hai bên vực sâu có kỳ hoa dị thảo sinh trưởng, thậm chí có mấy con linh thú cặp mắt tràn đầy trí khôn đang bay liệng và chạy băng băng!
Sâu trong lòng đất giống như một thế giới khác.
“Sư tôn, nơi này là…”
Cố Lục Đạo: “Núi Vạn Long, chắc hắn con cũng biết?”
“Vâng”.
Trần Đức gật đầu, đương nhiên anh biết, trước đó đã nghe Từ Phong nhầc qua, núi Vạn Long là một dãy long mạch, trong núi có tồn tại linh tinh, đồng thời cũng giam giữ em trai của lão tổ học viện Thánh Phong.
Trần Đức nhớ rất rõ ràng, Từ Phong đã từng nói, nếu muốn vào núi Vạn Long thì phải được sự cho phép đặc biệt của đại viện trưởng.
“Nơi này là một bên góc của núi Vạn Long, là thầy và năm vị viện trướng liên thủ cắt ra một góc tương đối an toàn”, Cổ Lục Đạo chậm rãi nói,
“Chỉ cần con không ra khỏi các điểm nút mà thầy và mấy vị viện trướng thiết lập, đổi với con mà
nói, nai này chính là một vùng đất tu hành tuyệt
vời”.