Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không thì, nếu cỏ bản lĩnh thật thì sao Trình Lâm Phong lại không đồng ý cho họ khiêu chiến?

Không chỉ ba người họ mà bốn vị trưởng lão và mấy ngàn đệ tử cũng cỏ suy nghĩ đó. Chí là, tông chủ đã quyết định rồi nên họ cũng không tiện nói thêm cái gì nữa.

“Tôi đã quyết định rồi, đừng nhắc lại chuyện này nữa!” Trình Lâm Phong vô cùng bá đạo nói.

Sau đó, nói với hal người Trần Đức và Đoạn Nguyên: “Hai cậu đi vào hàng trước đi, tôi nói thêm mấy câu”.

“Vâng!1

Trần Đức, Đoạn Nguyên lên tiếng đáp, sau đó, hai người đi vào trong hàng ngũ của 5000 đệ tử kia.

Đoạn Nguyên tự biết thực lực không bằng mọi người, trực tiếp đi ra sau cùng. Trần Đức cũng không muốn tranh tên đoạt lợi gì bèn đi theo Đoạn Nguyên đứng ở đằng sau.

Kế tiếp, Trình Lâm Phong lại kể lại một số tình hình trong thành Thông Thiên và những cao thủ đã gặp, kể cả đám Hàn Hư, Lăng Không, Hoa Linh Vy, Bàn Chiến và thành tích kinh người của họ!

Khi thành tích của đám người đó lần lượt được nói ra, ai nấy trong mấy ngàn đệ tử cũng kinh ngạc, cảm thán không thôi.

Phải nói là trong tầng này vẫn còn có một số người có cảnh giới, thực lực và tư chất vượt qua Vân Tiẽu Giới.

“Lần này, thành Thông Thiên có rất nhiều yêu nghiệt, cao thủ như mây, mọi người cần phải chăm chỉ hơn mới có thế tiến xa trẽn con đường võ đạo được”.

Trình Lâm Phong ngừng lại một lát rồi nghiêm túc nói:

“Ngoài ra, tôi tuyên bố, Đoạn Nguyên sẽ tiến vào hàng ngũ đệ tự trung tâm của Lưỡng Nghi Tông.

Còn Trần Bát Hoang sẽ là đệ tử thân truyền của tôi, nhưng không cần gọi tôi là sư tôn, song vẫn được hưởng mọi vinh dự, quyền lợi và tài nguyên của đệ tử thân truyền1′.

“Cái gì?”

“Được hướng mọi vinh dự và tài nguyên của đệ tử thản truyền?”

“Dựa vào cái gì chứ? Chẳng qua chỉ là may mắn đánh bại Chính Thanh SƯ huynh mà thôi, có cần phải được đối xử tốt như vậy không?”

“Đúng vậy, tông chủ mắt mù rồi hả?”

Từng tiếng thì thầm bàn tán vang lên khắp nơi, vốn dĩ cho Trần Bát Hoang cái vị trí thứ ba họ đã không phục rồi. Giờ lại còn cho anh được hưởng quyền lợi của đệ tử thân truyền?

Trình Lâm Phong không phải mắt mù thì là gì?

“Nhóc con, anh đừng có mà đắc ý, chẳng bao lâu nữa chúng tôi sẽ tự mình đá anh ra khỏi đệ tử thân truyền thôi, ha ha!”, Tiêu Chính Thái cười lạnh nói.

Vốn dĩ, hắn rất trầm ổn và điệu thấp!

Chỉ là lần này, vị trí đi Thánh Khư quá quan trọng!

Giờ, Vương Chính Thanh bị thương, trong vòng một tuần là không thể khôi phục được, cơ hội của hắn cũng đến!

Chỉ cần giết chết Trần Bát Hoang thì vị trí thứ ba đương nhiên sẽ rơi lên người hắn!

Trong lòng Tiêu Chính Thái hết sức kích động và phấn khích.

Diệp Vô Song, Lưu Tuấn Hiền cũng khẽ liếc Trần Đức một cái. Diệp Võ Song là không phục, khó chịu. Lưu Tuấn Hiền thì trừ những điều đỏ ra còn cỏ chút khinh bỉ và coi rẻ.

Trần Đức trực tiếp làm lơ mọi dè bỉu và không phục của họ.

Với anh, giờ còn có chuyện quan trọng hơn.

Trần Đức chọn Lưỡng Nghi Tông hoàn toàn là theo chỉ đạo của Linh Lung!

Mà anh, đến giờ vẫn không biết tại sao lại phải chọn noi này, nên đang hỏi Linh Lung:

“Linh Lung, giờ có thể nói cho tôi biết tại sao lại chọn Lưỡng Nghi Tông chưa?”

“Đương nhiên là được…”

Trong thức hải, Linh Lung nói:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK