“ừ, tôi nhớ tên anh rồi, sau khi hôn lễ kết thúc thì tới tìm tôi”, Ưng Thương uống hớp trà, giọng nhẹ tênh.
Trong nháy mât,
Lăng Không vui mừng, ngay cả Du Kiệt, Hồng Lôi cùng với Quách Ly Long dưới khán đài đang cảnh giác chú ý cũng cực kỳ phấn chấn, một câu nói cúa Ưng Thương quá thực là vinh hạnh cực lớn!
Lăng Không có thể được Ưng Thương chú ý đến, tương lai nhất định là tiền đồ vô lượng!
Điều quan trọng nhất chính là có một câu nói như vậy của hắn, đại hội luận võ lần này ai dám làm
hẳn bị thương?
Đây nhất định là một tấm kim bài miễn tử!
‘Trời ơi, hắn quá may mắn!”
“Hâm mộ quá đi, có thể được cậu Ưng xem trọng, đúng là đột nhiên gặp được vận may”.
“Ghen tỵ quá!”
Mười triệu người bàn luận sôi nổi, một câu nói tùy ý của ưng Thương đã đủ để thay đổi cuộc đời của Láng Không!
Tất cả mọi người đều cực kỳ hâm mộ, các đệ tử thế lực tam phẩm kia càng ghen tỵ đến mức gào khóc.
“Cảm ơn cậu Ưng!”, Lăng Không kích động, hần khom người chín mươi độ, tay nắm quyền hành lễ với Ưng Thương, đây quá thực là niềm vui ngoài ý muốn!
Trước đó, mặc dù người nhà họ ưng mời chào hắn, nhưng cũng chỉ là người nhận hắn làm ngoại vi nhà họ ưng, còn bây giờ đã có sự thay đối về chất!
Hắn thế nào cũng không ngờ đến mạng của ba
con kiến hôi kia lại mang tới ích lợi lớn như vậy!
Trong khán đài, Trình Lâm Phong thở phào, nhanh chóng đi về phía trước, ớ trước mặt ba tên đệ tử, ông ta liên tục khom người hành lễ:
“Cảm ơn cậu Ưng đã cứu mạng ba đệ tử của Lưỡng Nghi Tông tôi!”
Chỉ là,
Ưng Thương hoàn toàn không đế ý đến ông ta.
Thậm chí sau khi cứu ba người, hắn cũng khinh thường không thèm nhìn bọn họ!
Hoàn toàn coi thường!
Hoàn toàn coi bốn người Trình Lâm Phong đang cung kính, Đoạn Nguyên, Diệp Vô Song và Lưu Tuấn Hiền là không khí!
“ừ, tiếp tục tỷ thí”, Ưng Thương rất bình thản, ánh mắt xuyên qua mấy người Trình Lâm Phong, hướng về phía sân đấu võ.
Không có ai hỏi hắn tại sao muốn cứu ba người Đoạn Nguyên,
Muốn hỏi cũng không có tư cách, có tư cách
như hai người tộc Đệ Ngũ và tộc Đại Vũ lại không có hứng thú đi tìm hiểu.
Đại chiến trên sân đấu võ lại một lần nữa bắt
đầu!
Lăng Không cực kỳ chói sáng, mặc dù cảnh giới chỉ có Thiên Tôn Bát Trọng, nhưng cũng có sức đánh một trận với người Thần Thông Tam Trọng Tứ Trọng!
Dưới sự giúp đỡ của Hồng Lôi và Du Kiệt, bọn họ đã khiến tất cả mọi người nhìn thấy tất cả chiến lực của Tiêu Lôi Môn.
Trong thế lực tam phẩm hạng nhất, Tiêu Lôi Môn quá thật cực mạnh, dù là đội ngũ cúa thánh tử Quản Thiên Túy đến từ Phong Nhận Cung cũng chỉ mạnh hơn họ một chút!
Tiêu Lôi Môn,
Quả thật hùng mạnh!
Chiến đấu đến ác liệt, máu tươi băn tung tóe, không gian rung chuyển, dãy núi nổ tung, đá vụn bay lượn khắp nơi, tất cả mọi người đều bị thu hút bởi trận chiến đấu cực kỳ hấp dần, trong thời gian ngắn ngủi đã quên mất tại sao Ưng Thương lại cứu ba người Đoạn Nguyên,
Trình Lâm Phong khom người hành lề bị một đám người bên cạnh trực tiếp coi thường!