Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hừ, đám kẻ xấu đạo chích các người, to gan dám mạo phạm!”

Hiên Viên Chiến bước ra một bước, rất bá đạo, quát lớn rung chuyến trời đất, không gian bên này dường như sắp nghiêng đố vì vậy, một tiếng quát lớn, côn bằng lập tức chia năm xẻ bảy, chưa đến gần thành Hiên Viên, đã hoàn toàn ngã xuống, cường mạnh đến mức người lòng người run lên.

Đây chính là nhân vật cấp tôn, một cảu nói đã giết người trong vô hình!

‘Thịch!”

Nhưng rõ ràng kẻ xông đến không từ bỏ, tiếng trống càng dồn dập, càng trầm, vang khẳp Nam Hạ Châu.

Lúc này, đại địa sụt lún, xung quanh thành Hiẻn Viên, từng tòa núi trực tiếp đố sập, hủy diệt theo tiếng trống, không gian hình thành từng làn sóng triều.

“Ầm!”

Giao long phá đất vút lên không trung, hàng ngàn hàng vạn cơ thể mấy trăm mét khuấy động sông núi đại địa, giống như từng dãy núi rung lắc, xông đến, đây không phải là hư ảo, mà là giao long thực sự, bình thường bị phong ấn trong mặt trống, bảy giờ được thả ra.

“Hừ!”

Hiên Viên Chiến lạnh lùng quát, một cánh tay lớn thò ra, che lấp bầu trời, dưới ánh hào quang chói rực, bao trùm cả thiên địa, giao long dài mấy trăm mét như cá trạch trước mặt ông ta, lập tức bị nghiền thành bột vụn, như thò vào túi lấy đồ, không tốn chút sức lực thối bụi.

“Soạt!”

“Soạt!”

Hiên Viên Vân Hải, Hiên Viên Điên Cuồng cũng ra tay, bọn họ yếu hơn Hiên Viên Chiến, nhưng cũng chỉ yếu hơn Hiên Viên Chiến thôi, họ cũng là cường giả hàng đầu ờ Nam Hạ Châu, bọn họ rút bỉnh khí, một kiếm, một đao, như đại bàng dang cánh, vung xuống đại địa, trực tiếp chém về phía người tấn công đến.

“Phụt!”

“Phụt!”

Kiếm tấn công về phía cái trống, đao chém đến người!

Trống bị đâm tan tành thành bốn năm mảnh, hóa thành bột vụn.

Người bị giết trong hư vô, chỉ còn lại sương máu!

“Chỉ là một phân thân của hắn, đòn tấn công vừa nãy chỉ là thăm dò!”

Có người phát hiện chân tướng, người vừa ra tay chí ném ra phản thân của hắn, thậm chí còn không tính là phân thản, là một người đã chết, bị hắn luyện hóa, trở thành con rối, đòn tấn còng khủng bố vừa nãy chí là thăm dò, là món khai vị!

“Đúng rồi, thiên kiếp còn chưa bât đầu, sẽ không có người nào ra tay!”

“Đúng, chỉ có thiên kiếp giáng xuống, Trần Bát Hoang mới vào trong thời kỳ yếu nhất, lúc đó, ấn ký thiên tâm dễ bị cướp đi nhất!”

“Muốn cướp đi ấn ký thiên tâm, chỉ có đợi phong ấn trên người anh ta biến mất”.

Một sổ cường giả lẩm bấm, rất nhiều người đang bàn tán, nhưng bên ngoài thành Hiên Viẻn, ngoại trừ những người có lai lịch phi phàm, thực lực cường mạnh, đa số mọi người đều tránh rất xa, bọn họ dự liệu được sẽ có một trận chiến kinh thiên động địa, không muốn bị liên lụy.

Trần Đức ngồi khoanh chân trong ao thần hỗn độn, rất tập trung chuyên tâm, tất cả mọi thứ bên ngoài đều không liên quan đến anh.

Hiện giờ điều duy nhất anh muốn làm, chính là đột phá!

Trong cơ thể anh, từng cơ quan bộ phận đang phát sáng, vang lên vù vù, lỗ chân lỏng toàn thân giãn ra, thần hồn rực rỡ như ánh mặt trời gay gắt, sau khi nguyên dịch được hấp thụ, chuyến hóa thành nguyên khí hỗn độn, cả người anh chìm trong hổn độn, như một vị thần khai thiên lập địa, âm thanh ngâm nga giữa trời đất vang lên không ngừng.

Lúc này, có thế cảm nhận rõ ràng, trên bầu trời võ tận, dường như có thứ gì đáng sợ đang sắp giáng xuống, vô số tu sĩ cảm thấy tức ngực khó thở, vô cùng bức bách.

‘Thiên kiếp sắp giáng xuống rồi!”

Những người từng trải qua thiên kiếp đều biết rất rõ, đây là dấu hiệu của lôi kiếp sắp giáng xuống, cũng có nghĩa là Trần Đức chỉ cách đột phá một bước qua ngưỡng cửa!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK