Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người mạnh nhất Côn Luân Hư gọi thanh niên kia là chủ nhân thật kìa!

Phải biết rằng, ở một nơi như Côn Luân Hư,

xưng hô là cực kỳ quan trọng!

Để đại biếu cho sự kính trọng thì bình thường sẽ gọi những từ như lão và anh kèm theo tên.

Còn đại biểu cho sự nể sợ thì sẽ xưng là cậu.

Hai chữ chủ nhân kia chỉ có kẻ hầu mới xưng như vậy!

Liêu Tông Nguyên là người hầu của thanh niên kia ư?

Đạm Đài Nguyệt cũng giật mình nhìn Liều Tông Nguyên đang quỳ trước mặt, trong đôi mẳt xinh đẹp lộ rõ sự kinh ngạc.

Lúc này mới nửa tháng không gặp, rốt cuộc trên người Trần Bát Hoang đã xảy ra chuyện gì?

Tại sao người mạnh nhất Côn Luân Hư lại gọi anh ấy là chủ nhản?

Nên hiếu rằng nửa tháng trước, Trần Bát Hoang mới từ thế tục đi đến Côn Luân Hư mà thôi!

Không những cô ta, mà cả Tư Mã ôn cũng hết sức giật mình. Sau vài giây kinh ngạc, sắc mặt ông ta chợt khó coi, nghiêm túc nói:

“Liều Tông Nguyên, mẹ nó ông điên rồi hả? Gọi thằng đấy là chủ nhân á? ông chính là người canh giữ Côn Luân Hư đó!1′

“Tôi có điên hay không cũng chẳng cần ông dạy!”, Liều Tông Nguyên nhận được ánh mắt ra hiệu của Trần Đức bèn đứng dậy, nhìn thẳng vào Tư Mã Ôn nói.

“Nếu ông không muốn chết thì cút lại đây quỳ xuống dập đầu xin lỗi chủ nhân của tôi đi. Nếu chủ nhân tôi vui, có lẽ sẽ nhận ông làm người hầu đó!”

“Mẹ! Tên điên, bị khùng hả!”, trong miệng Tư Mã Ôn trực tiếp văng ra hai câu chửi bậy.

Ông ta nghĩ mãi mà vẳn không hiểu sao Liều Tông Nguyên – người mạnh nhất Côn Luân Hư lại muốn nhận chủ.

“Liều Tông Nguyên, tôi và ông vốn nẽn đứng ở cùng một phe, ông muốn đối đầu với tôi thật hả?”

“Ầm!”

Liều Tông Nguyên trực tiếp dùng hành động trả lời Tư Mã Ôn, cách không đấm ra một quyền.

Một tiếng không gian nổ tung vang lên, lồng ngực Tư Mã ôn lập tức lõm xuống, gãy vài cây xương sườn, tim gan phèo phổi chấn động, cơ thể

lùi lại hơn 10m mới khó khăn lắm dừng lại được.

Sắc mặt Tư Mã Ồn cũng trở nên hết sức trắng bệch!

Ông ta biết sự chênh lệch giữa Địa Tiên tầng 3 như mình và Liêu Tông Nguyên là rất lớn!

Dù Liều Tông Nguyên nhường ông ta một tay và một chân, ông ta cũng sẽ không phải là đối thủ của đối phương.

Nhưng, ông ta không sợ vì còn có con át chủ bài!

“Bịch!

II

Tư Mã Ôn chợt quỳ xuống trước chiếc xe do hạc đỏ kéo nói:

“Thưa hai cậu, xin thứ cho sự vô dụng của tôi, tôi không phải đối thủ của Liều Tông Nguyên, mong hai cậu giúp tôi với!”

Ông ta nói xong, dập đầu ba cái thật mạnh xuống đất, mổi một cái đều khiến cho vầng trán máu me be bét:

“Mong hai cậu báo thù cho cháu tôi!”

“Mong hai cậu báo thù cho cháu tôi!”

“Mong hai cậu báo thù cho cháu tôi!”

“Đứng lên đi”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK