Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ mới ba, bốn ngày trôi qua, anh đã có thế giết được Tất Vân Đào vừa bước vào cảnh giới Địa Tôn chỉ trong vài giây?

Giữa hai người cách nhau đến tám tiếu cảnh giới và một đại cảnh giới!

Sự đột phá này quá mức đáng sợ và kinh hoàng!

“Anh ta mạnh hơn mình tưởng rất nhiều…”, Hoa Linh Vy hít sâu một hơi, cắn nhẹ đôi môi đỏ mọng, ánh mắt rực rỡ, ngay cả nhịp tim cũng tăng nhanh bất thường, vô cùng kích động và phấn khích.

Cô ta khẽ dời mắt, nhìn Hoa Huyền Khuyết bên cạnh, nhưng lại thấy sắc mặt của bà ta đã đông cứng lại, giống như bị người ta ấn nút tạm dừng, đứng yên bất động.

Trong sâu thẳm đôi mắt của bà ta, ngoài vẻ không vui, còn có sự dữ tợn.

Trần Bát Hoang thực sự khiến bà ta quá bất ngờ, mức độ yêu nghiệt và ngang tàng của đối phương đã vượt xa suy nghĩ của bà ta, lần này không thế không thừa nhận là bà ta đã nhìn nhầm!

Thực sự đã nhìn nhầm rồi.

“Quả thực rất mạnh, nhưng…càng mạnh thì càng đáng chết. Tiếp cận Linh Vy thì chỉ có một con đường chết”.

Hoa Huyền Khuyết không dám đế Trần Bát Hoang tiếp cận Hoa Linh Vy, với tính cách và thiên phú của Trần Bát Hoang, rất có thể sẽ phát hiện ra những chuyện năm đó bà ta đã làm với bố mẹ Hoa Linh Vy. Thiên phú của Hoa Linh Vy cũng rất mạnh, bà ta muốn khống chế Hoa Linh Vy, điều khiển cô ta cả đời, không cho phép xảy ra bất kỳ sai sót nào.

Bà ta đã hạ quyết tâm phải giết chết Trần Bát Hoang để tránh những hậu hoạ trong tương lai!

Trong lúc mọi người đang suy nghĩ, ánh mắt của Trần Đức di chuyến về phía Đoạn Bằng: “Lúc nãy mày nói gì ấy nhỉ? Tao nhớ mày nói muốn để tao chết một cách nhanh gọn dứt khoát?”

Giọng điệu bình tĩnh và lãnh đạm ào vào tai Đoạn Bằng như thác lữ tư duy đang bay bổng của hắn ta như bị điện giật, cả người run lên, suy nghĩ đột nhiên quay trở lại hiện thực!

Sắc mặt của hắn ta rất trắng, trắng bệch!

Trắng bệch như người chết.

Đôi con ngươi đầy kinh hoàng và sợ

hẵi.

Giờ phút này, sự kiêu ngạo và tự phụ trước đây hoàn toàn biến mất, dưới ánh mắt của Trần Đức, hắn ta nhịn không được lùi lại một bước!

Mặc dù chưa từng ra tay, nhưng hẳn ta hiếu rõ bản thân chắn chắn không phải là đối thủ của Trần Bát Hoang. Bởi vì, xét về sức chiến đâ’u, hẳn ta sẽ không thể dề dàng tiếp chiêu của Tất Vân Đào như vậy, càng không thế phản đòn đánh đối phương đến mức bị thương nặng trong hoàn cảnh đó.

“Tao đang hỏi mày đấy, mày bị điếc à? Hay là mày vẫn khinh thường không thèm nói chuyện với loại rác rưởi sâu mọt như tao?”

Giọng của Trần Đức rất nhẹ, khí thế trên người toát ra cực kỳ bình tĩnh và lãnh đạm, như thẻ đang trò chuyện tán gầu với Đoạn Bằng.

Nhưng, chính giọng điệu trầm tĩnh và khí thế thanh nhã này mởi tạo cho người ta cảm giác điên cuồng, quyền lực và thống trị!

“Mày…rất mạnh!”

Cuối cùng, sắc mặt Đoạn Bằng cực kỳ khó coi, hắn ta thận trọng lẻn tiếng, ánh mắt cực kỳ tập trung, đề cao một trăm hai mươi phần trăm cảnh giác.

Nhưng, hắn ta cũng là cường giả, là thiên tài được nhà họ Đoạn dùng tất cả sức lực bồi dưỡng nên, hắn ta có sự kiêu ngạo của mình.

Vì vậy, sau một khoảng thời gian ngắn, hắn ta đã cố gắng hết sức để kìm nén mọi sự bàng hoàng và bất ngờ, sau đó…

Tiếp tục nói:

“Tao quả thật đã nói sẽ cho mày chết một cách nhanh gọn và nhẹ nhàng, mà tao cũng sẽ không nuốt lởi”.

“Mạc Ly Tiêu, ô Hành, ra tay!”

Đoạn Bằng vừa nói xong, bất chợt ra tay, nhưng hắn ta không chỉ ra tay một mình, mà còn ra lệnh cho Mạc Ly Tiêu và ô Hành cùng lên!

Hai người kia cũng phản ứng cực kỳ nhanh chóng, gần như là ra tay cùng một lúc với Đoạn Bằng.

Ba người bọn họ vừa xông lên đã chiêu chiêu trí mạng!

ô Hành, Mạc Ly Tiêu vốn không phải loại bình thường, Đoạn Bằng càng là cao thủ thứ 13 trên bảng hào kiệt, thiên tài trong thiên tài!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK