Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đồng thời,

Trên xe có một lão giả mặc đồ thời Đường khoảng bảy mươi tám mươi tuổi, chống gậy ba toong đầu rồng đang bước xuống.

Một chiếc xe khác thì là một người đàn ông thân hình khôi ngô, khí thế ngút trời, cực kỳ uy nghiêm!

Nhìn thấy bọn họ, Cung Dương càng kích động!

Hoàn toàn nằm trong tưởng tượng của hắn ta!

Chắc hẳn,

Đó chính là ông nội và bố hắn ta?

Trong ánh mắt kích động của hắn ta, người đàn ông trung niên đỡ lão giả mặc đồ Đường được đám vệ sĩ bảo vệ dẫn đường, họ nhanh chóng đi về phía ba người Trần Đức!

“Bố, ông nội!”

Cung Dương không còn bất kỳ do dự, hắn đã không nhịn được nữa mà trực tiếp xông lên, cực kỳ hưng phấn.

Chỉ là,

Hắn ta vẫn chưa đến gần hai người đó thì đã bị hai tên vệ sĩ ngăn lại, nhưng Cung Dương không thèm đế ý, hắn ta lớn tiếng nói:

“Ông nội ơi, bố ơi, cuối cùng hai người đã chịu đến tìm con rồi. Con là Cung Dương, con của bố đây, mẹ con là Cung Nhiềm!”

Tiếp đó,

Hắn ta nổi giận nói với vệ sĩ:

“Các người để tôi qua đi, đó chính là ông nội và bố tôi, không cho tôi qua, có tin tôi bảo bọn họ đuối các người không?”

Diệp Thiên Long mặt đầy nghi ngờ nhìn về phía Diệp Tuấn Quân bên cạnh: “Con riêng của con?”

“… BỐ, sao con có thế có đứa con trai này chứ”, Diệp Tuấn Quân mặt không biết nói sao: “Cậu ta và cậu Trần đi cùng nhau, có lẽ là bạn của cậu ấy?”

“ừ, có thể”.

Đương nhiên bọn họ không thế đắc tội với bạn của Trần Bát Hoang, lúc này Diệp Thiên Long liền phất tay: “Thả cậu ta ra”.

Hai tên vệ sĩ lập tức thả Cung Dương ra, lúc này Cung Dương cũng rõ hai nhân vật lớn không thế đến gần.

ít nhất là tạm thời không thế,

Chỉ có thế đứng chờ tại chỗ,

Đồng thời hắn ta càng tin chắc đó là ông và bố mình!

Mặt hắn ta khẳng khái, kích động chờ đợi.

Nhìn thấy hai người tiến đến càng ngày càng gần, loại khí thế cao cao tại thượng uy nghiêm kia, Cung Dương hận không thể trực tiếp quỳ xuống,

Nhưng hắn ta biết mình không thế như vậy, con cháu đại gia phải có phong độ của con cháu đại gia!

Vì vậy,

Hắn ta cố nhịn,

Đứng thẳng người!

Rất nhanh,

Hai người Diệp Thiên Long và Diệp Tuấn Quân đi đến trước mặt hắn ta, Cung Dương vừa muốn mờ miệng thì bất chọt hai người khom lưng chín mươi độ!

Họ cúi người thật sâu về phía hắn ta!

“Bố, ông nội… hai người làm gì vậy? Mặc dù hai người xin lỗi con, nhưng con không đế ý đâu, đừng hành đại lễ như vậy”, Cung Dương cực kỳ kinh ngạc, hắn ta ngơ ngác nói.

Diệp Thiên Long mặt tối sầm,

Cái gì mà ông nội hay bố, thằng nhãi này đầu óc bệnh à? Nếu không phải không chắc có phải bạn cậu Trần hay không, ông cụ đã sớm nổi giận rồi.

Lúc này,

Diệp Thiên Long cũng không đế ý đến Cung Dương, ông cụ nói: “Không biết cậu Trần đến Hương Giang, Diệp Thiên Long không có tiếp đón từ xa, xin cậu thứ lỗi!”

Cậu?

Cậu Trần?

Cung Dương ngây ra, cái quỷ gì vậy?

“Không sao, đứng lên đi”, lúc hắn ta còn đang nghi ngờ, một âm thanh nhàn nhạt vang lên,

Trần Đức không biết từ lúc nào đã đứng sau lưng hắn ta, anh nhìn hai người: “Các người chính là Diệp Thiên Long và Diệp Tuấn Quân của nhà họ Diệp?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK