Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Đức đứng tại chỗ, hít một hơi thật sâu.

Lúc này chỉ có Thiên Yêu Hoàng khẩn trương sao?

Không,

Anh cũng khấn trương!

Thiên Tảm Ấn Ký, thứ đồ này quả thực quá mạnh mẽ, trên đời này người truy đuổi đếm không hết, không biết có bao nhiêu yêu nghiệt, cường giả siêu cấp muốn có được nó.

Nhưng từ cổ chí kim mới có người có Thiên

Tâm Ấn Ký, ít lại càng ít!

Thlẻn Tâm Ấn Ký đại diện cho sự đồng ý của thiẻn đạo và đại đạo!

Có nó như có thần giúp!

Đương nhiên Trần Đức hy vọng đúng như lời Thiên Yêu Hoàng nói, trên người anh thật sự có Thiên Tâm Ấn Ký, ừm, cho dù không phải anh,

Là Linh Lung hoặc Tiểu Y đều được, anh cũng không ngại, dù là ai, đối với anh cũng là chuyện tốt.

Thớ ra một hơi thật dài, sau đó Trần Đức lấy Thiên Yêu Thông Thần Pháp’ cám nhận được suy nghĩ và ý niệm cúa Trần Đức, sau khi châc chân không xằng bậy, lúc này anh mới liên tục tiến lên mấy bước, đến bên ba cái đệm cói trước tượng đồng: “Lão Yêu Hoàng, nơi này đúng không?”

Lời vừa dứt,

Lão Yêu Hoàng không nói nửa chữ, nhưng cực kỳ rõ ràng, Trần Đức cảm nhặn được một luồng thần lực kỳ lạ cường mạnh không thể kháng cự rơi lên người anh.

Luồng thần lực này không gây tổn thương gì cho anh, giống như đang tìm kiếm, thăm dò, lướt đi khắp tay chân xương cốt, lục phủ ngũ tạng, mỗi một dây thần kinh của anh.

Lực cám nhận này thực sự quá mạnh, Trần Đức tự nhận mình có thần hồn cường mạnh vượt xa những người cùng cảnh giới, nhưng so với hồn lực mà Lão Yêu Hoàng thi triển ra, lại khác biệt như một giọt nước với biến cả, cũng khó trách đám người Cơ Vô Thượng gọi ông ta là hồn tố.

“Kỳ lạ, rõ ràng đã thăm dò được khí tức của ẩn ký thiên tâm, tại sao lại không có?”

Lão Yêu Hoàng vô cùng nghi hoặc, hồn lực không ngừng thăm dò, liên tiếp tăng mạnh, càng thăm dò, trong lòng càng nghi hoặc.

“Lão tiền bối, có lẽ tôi thực sự không có ấn ký thiên tâm”.

Trân Đức định bảo ông ta kiếm tra Linh Lung, hoặc là Tiểu Y.

Nhưng anh còn chưa nói hết, Lão Yẻu Hoàng

đã ngắt lời anh: “Không thể nào, khí tức này được truyền ra từ trong cơ thể cậu, chắc chắn là có”.

Thiên Yêu Hoàng không cam tâm, tiếp tục cảm nhận với lòng nghi hoặc!

Một phút, hai phút, mười phút…

Hai ba tiếng sau

Cuối cùng,

Thiên Yẽu Hoàng như phát hiện ra điều gì, rút lại sức mạnh thần hồn như thủy triều: “Ha ha, ha ha ha, tôi hiếu rồi, hiếu rồi, cậu nhóc, chầng trách cậu không biết mình có ấn ký thiên tâm, thì ra ấn ký của cậu chưa thức tỉnh!”

“Chưa thức tỉnh? Lão Yêu Hoàng, ông có ý gì?”

Tim Trần Đức lập tức đập mạnh thình thịch.

Ý của lão Yêu Hoàng rất rõ ràng.

Anh thực sự có ấn ký thiên tâm!

Chỉ là ấn ký thiên tâm này chưa thức tỉnh, vẫn còn đang ngủ.

Nhưng anh vẫn chưa hiểu, theo như cách nói

trong không gian thông tin, ấn ký thiên tâm và ấn ký thiên đạo giống nhau, đều là do trời ban, thông thường, sinh ra đã có, hoặc là một ngày nào đó, đột nhiên có được, mà ấn ký thiên tâm này chỉ có thế xuất hiện ở một trong vỏ số người có ấn ký thiên đạo, cho nên cũng không thế nói được là thức tỉnh hay không thức tỉnh, có là có, không có là không có.

“Cậu, đúng là có ấn ký thiên tâm!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK