Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Huống hồ, những con dã thú có thực lực quá thấp hoàn toàn không thể theo kịp những con thú được lựa chọn cẩn thận, mất nhiều thời gian mới thuần phục được ở đây hiểu không?

Ba hoa khoác lác thì được, nhưng ba hoa khoác lác quá như này cũng thật quá đáng đi?

Đám người Diệp Vô Song, Lưu Tuấn Hiền sắp cạn lời với người mới đến này, bốn vị trưởng lão thậm chí còn không hiếu tại sao Trình Lâm Phong lại mang về một tên mặt dạn mày dày, khoác lác tận trời như này!

Nhiều người không khỏi lắc đầu ngán ngấm trước sự ngu dốt của Trần Đức.

“Trần Bát Hoang, tôi đã từng thấy người thích ba hoa khoác lác, nhưng tôi chưa từng thấy người có thế ba hoa khoác lác như anh, ha ha ha…ba đến năm phút, anh cỏ biết con thương ưng của tôi phái mất bao lảu không? Ba tháng đó! Tôi đã mất ba tháng nó mới bị tỏi thuần phục, mà thực lực của tôi nằm trong top năm đệ tử Lưỡng Nghi Tông”.

Tiêu Chính Thái cười ha ha nói: “Nếu anh thực sự có thể thuần phục một con mãnh thú trong ba đến năm phút, những người khác có phục anh hay không tôi không biết, nhưng Tiêu Chính Thái tôi, sẽ là người đầu tiên phục anh, gọi anh một tiếng sư huynh, về sau anh báo tôi làm gì tôi sẽ làm đó, tuyệt đối không cãi lại”.

“Ồ?”

Trần Đức nhướng mày: “Được thôi, sư huynh của anh, tôi làm chắc rồi”.

“Nếu anh không thể thuần phục được thì sao?”, Tiêu Chính Thái hỏi lại: “Anh từ bỏ cơ hội Thánh Khư lần này, thế nào?”

“Có thế!”

Trần Đức nghĩ cũng không thèm nghĩ, trực tiếp

đồng ý.

Lúc anh gật đầu, Trình Lâm Phong có chút sững sờ, không kịp phản ứng, nói thật, mặc dù ông ấy biết thiên phú của Trần Đức cực cao, sức chiến đấu cao nhất trong số các đệ tử, nhưng…

Muốn thuần phục một con dã thú trong vòng ba đến năm phút, đùa gì chứ?

Đến ông ấy cũng không thế hoàn thành được, vụ đánh cuộc này, Trần Đức chắc chắn sẽ thua!

Nhưng, lúc này có nói gì thì cũng đã quá muộn, đánh cuộc là đánh cuộc, hai bên đã tự nguyện đồng ý, đương nhiên phải tiến hành.

“Được, Trần Bát Hoang, trên phương diện cá cược anh vẫn là một người đàn ông!”, trong mắt Tiêu Chính Thái lóe lên sự phấn khích khó mà che giấu được, chỉ cần Trần Đức rút lui, cơ hội của hân sẽ đến!

Trần Đức không nói gì thêm với hắn, mà hỏl Trình Lâm Phong: “Tông chủ, trong núi Linh Thú, lỉnh thú mạnh nhất là gì?”

Trình Lâm Phong khẽ kinh ngạc nhìn Trần Đức, lẽ nào còn muốn thuần phục con thú cưỡi tốt nhất trong ba đến năm phút?

“Nhưng vẫn hy vọng sẽ tạo ra kỳ tích…”, Trình Lâm Phong thở dài trong lòng, ông ấy nghĩ rằng Trần Đức thật sự không nên đồng ý đánh cuộc với Tiêu Chính Thái.

Thuần phục một linh thú trong vòng ba đến năm phút còn khó hơn lên trời!

Nhưng, ông ấy vằn nói: “Núi Linh Thú trong Lưỡng Nghi Tông đều nằm trong phạm vi có thế kiếm soát được, nếu nói có thực lực mạnh nhất thì chính là tê giác mặt Phật, thực lực tương đương với Thiên Tôn tứ trọng của chúng ta, nếu là có tốc độ nhanh nhất thì là hỏa diệm phi long, mặc dù nó chỉ có thực lực Thiên Tôn nhất trọng nhưng tốc độ của nó rất nhanh, có thế đi vạn dặm một ngày!”

“Được!”

Trần Đức gật gật đầu, trong cơ thế lập tức nổi lên linh khí, cơ thể dần bay lên, dừng ớ độ cao hai ba trăm mét, từ xa nhìn về phía núi Linh Thú, cùng lúc đó, đồng tử anh phân kỳ biến màu, từ sâu trong đáy mắt lộ ra một tia màu tím, rất nhanh, trong nháy mắt toàn bộ đồng tử đều biến thành màu tím!

Đẹp một cách kỳ dị, khác lạ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK